Thoáng qua đã bốn năm rồi
Tựa như làn gió nhẹ trôi bên thềm
Nhớ ngày hồi hộp thức đêm
Ló nhìn trăng sáng qua rèm xanh xanh
Nhớ ngày khai giảng trong lành
Nhìn vào kí ức chưa rành chưa quen
Chợt nhìn cô dưới ánh đèn
Lung linh, tỏa sáng ngợi khen đủ lời
Cô Thơm xinh đẹp tuyệt vời
Là người mẹ rất yêu đời, lạc quan
Dù nghề giáo thật gian nan
Nhưng cô không chút phàn nàn, kêu ca
Đều là vì lớp chúng ta
Là vì những học trò mà cô yêu!
Thương cô vất vả rất nhiều
Thâu đêm mỏi mệt sớm chiều không ngơi
Mong sao cô mãi yêu đời
Để luôn có sức trau dồi chuyên môn
Mở ra cánh cửa cho con
Bước vào thế giới vẹn tròn ước mơ.
~ Dương Gia Linh – 9H ~
