Trời chuyển đông, không còn cái nắng ấm dìu dịu của mùa thu nữa, một ngày Hiến chương đầy ý nghĩa đã đến! Nếu như mọi năm, nhà trường sẽ tổ chức một buổi lễ thật ý nghĩa cho các thế hệ học sinh tri ân các thầy cô giáo thì năm nay, vì tình hình dịch phức tạp, mọi người ai cũng nuối tiếc vì không được đón chào không khí tưng bừng của ngày 20/11, học sinh dự lễ mít tinh trực tuyến tại nhà. Nhưng không vì thế mà làm mất đi truyền thống tôn sư trọng đạo, chào mừng ngày lễ Hiến chương các Nhà giáo. Ngày tri ân các thầy cô giáo, tôi muốn viết về cô chủ nhiệm của mình - Cô Trương Thị Phương Đông.
Đầu năm lớp 6, khi chúng tôi vẫn còn mang tậm trạng của những cô cậu học trò bỡ ngỡ bước vào ngôi trường mới, còn rụt rè với mọi thứ xung quanh, cô chính là người đã ân cần giúp đỡ, quan tâm chỉ bảo từng chút một. Những bài giảng mang tiết tấu mới lạ nhưng không kém phần sôi nổi của cô dẫn chúng tôi bước vào thế giới tri thức của cấp học mới. Cô giảng bài kĩ và dễ hiểu. Tôi vốn học không giỏi môn Tiếng Anh, còn có phần không thích môn này nữa. Nhưng nhờ cách giảng sáng tạo, giọng nói truyền cảm và sự tận tâm với nghề của cô nên khả năng tiếng Anh của tôi đã cải thiện hơn được kha khá. Tôi có hứng thú hơn với môn học này, và cũng chăm chỉ học từ vựng, cấu trúc hơn. Ngoài việc giảng dạy môn Anh cô còn thường xuyên nhắc nhở học sinh về lễ nghĩa, cách ứng xử sao cho hay cho đẹp, cô chia sẻ nhiều điều mới lạ về những truyền thống quý báu của dân tộc mà lần đầu tiên tôi được nghe. Cô cũng luôn khuyến khích học trò nâng cao tình thần tự giác, độc lập trong mọi việc. Và tôi thấy đúng thật, tinh thần tự giác học tập là vô cùng quan trọng, nhất là trong thời buổi học trực tuyến này. Khi chúng ta làm bạn với máy tính, điện thoại, ngồi trước màn hình nghe thầy cô giáo giảng, không có ai đốc thúc, không có ai kiểm tra bài tập, chúng ta phải tự giác, lập kế hoạch mọi việc chi tiết trước khi làm, công việc từ đó mà trở nên hiệu quả và trơn tru hơn. Đó là một trong những điều bổ ích mà tôi và các bạn học được từ cô.
Cô giáo tôi rất nghiêm khắc, nhưng suy cho cùng cô phê bình là vì muốn chúng tôi hoàn thiện và nhận ra lỗi sai của mình. Sau mỗi lần cô nhắc nhở, mỗi chúng tôi lại rút được bài học kinh nghiệm để tránh mắc lại sai lầm cũ. Cô bận rộn là vậy, nhưng lúc nào vẫn luôn quan tâm đến tình hình lớp, tình hình của cá nhân mỗi người. Cô luôn nói “ Nếu muốn cải thiện thì chỉ có cố gắng thôi, các con phải tự giác, cố gắng”. Đó là câu nói truyền cho tôi sức mạnh để ngồi vào bàn học. Cô chủ nhiệm của tôi lúc nào cũng tỉ mỉ như một người mẹ với đám con mọn vậy. Hiểu được tấm lòng cô nên chúng tôi rất trân trọng và yêu quý cô.
Ngày 20 tháng 11 đã đến, con chúc cô luôn mạnh khoẻ, đạt nhiều thành công trong công việc, sống hạnh phúc và luôn tươi cười. Vì nụ cười chính là liều thuốc tinh thần khiến mọi thứ đều trở nên tốt đẹp. Con xin kính chúc các thầy cô giáo một ngày Hiến Chương vui vẻ, chúng con cảm ơn vì những công hiến của các thầy cô cho sự nghiệp giáo dục thiêng liêng, cao cả! Và con muốn nói với cô giáo chủ nhiệm của con: con yêu cô, yêu cô thật nhiều!
Học sinh: Lại Minh Thư lớp 8A6
