Trên chuyến bay mang số hiệu VN188e, những chàng trai đất Việt và các trạng nguyên trở về
mang một nỗi luyến tiếc. Thật ngắn ngủi khi chuyến đi tham quan Huế và Đà Nẵng của đội nghệ
thuật xuất sắc nhất và trạng nguyên tại cuộc thi “Cùng Đức Việt và Miwon thắp sang những ngôi
sao buổi sớm” và “Trạng Nguyên tuổi 13” đã đến lúc kết thúc. Thời gian như mới chớp mắt đã
qua vậy, nhưng dấu ấn sẽ còn lưu lại trong mỗi trai tim của từng thành viên trong đòan. Là một
thành viên trong đoàn nghệ thuật của THCS Thăng Long, tôi thấy thật hạnh phúc khi giải đặc
biệt của cuộc thi đã gọi tên chúng tôi. Và phần thưởng là chuyến đi chơi 4 ngày 3 đêm tại Huế và
Đà Nẵng. Tôi đã đi cả hai địa điểm này nhiều lần rồi, nhưng lần này lại đặc biệt hơn cả bởi người
đồng hanh cùng tôi là các “đồng chí” thân thiết chứ không phải là gia đinh như mọi khi nữa.
Ngày xuất phát mọi người tập trung tại trường từ khá sớm, để tạm biệt ban bè, tạm biệt thầy cô,
quan trọng hơn cả là được cùng với các cô giáo, các bác phụ huynh, các bạn Trạng Nguyên chụp
những tấm hình kỉ niệm quý giá trước khi đoàn khởi hanh.
Trên chiếc xe từ trường đến sân bay, bầu không khi thật im ắng, nhẹ nhàng có lẽ vì chúng tôi
chưa quen nhau. Nhưng chỉ sau khoảng lặng kéo dài vài phút, mọi người cười nói rôm rả hơn,
Trạng Nguyên và đoàn nghệ thuật chúng tôi đã bắt chuyện với nhau, cùng chơi các trò chơi nhỏ,
kể những câu chuyện hài hước, rút ngắn lại sự xa cách ban đầu. Những câu chuyên cứ mở ra tự
nhiên khiến chúng tôi trở nên thân thiết. Sau khoảng 30 phút đi đường, đoàn có mặt tại sân bay

Nội Bài, làm thủ tục nhập cảnh và có một bữa ăn sáng- trưa. Thường thì tâm điểm của các bữa ăn là các món ngon, nhưng ở bữa cơm hôm ấy, điểu mà đoàn chúng tôi ấn tượng mãi có lẽ là các cuộc nói chuyện. Chúng tôi thi nhau kể những câu chuyện phiếm, thi nhau chụp hình dìm đối phương.Tất cả tạo nên một bầu không khí vui vẻ và tâm trạng thật thoải mái trước khi máy bay cất cánh tới thành phố đẹp và mộng mơ.
Giờ bay đến rồi, cả đoàn nhanh chóng làm nốt những thủ tục cuối cùng và sẵn sàng cho chuyến bay vào Huế. Giữa chuyến bay, tôi bỗng có dấu hiệu cảm cúm, tôi liên tục ho và hắt hơi, toàn thân nóng rực, gần như kiệt sức, lúc ra khỏi máy bay tôi còn phải nhờ các bạn đỡ để bản thân không đổ gục. Ngay lập tức mọi người nhanh chóng về khách sạn để tôi được nghỉ ngơi, cùng với đó là cất hành lí và chuẩn bị đi tham quan địa điểm đầu tiên – Lăng Khải Định. Riêng tôi phải ở lại khách sạn để nghỉ ngơi, tôi đã rất buồn và tự trách bản thân đã không giữ sức khỏe, để cho mọi người phải lo lắng vì mình. Mọi người đã cùng nhau chụp rất nhiều những tấm ảnh đẹp, rất tiếc là không có tôi.
Thật may là tôi đã nhanh chông lấy lại sức sau khi ngủ bù cho chuyến bay mệt mỏi và uống
thuốc và trà gừng do cô Hạnh pha. Buổi tối, đoàn có 1 bữa tối ngon tại nhà hàng Hoa Chuối, bữa
ăn đã tẩm bổ cho tôi, đồng thời nạp đủ năng lượng để tôi có thể tiếp tục hành trình cùng mọi người. Sau bữa ăn, chúng tôi đi xích lô tham quan xứ Huế, cảnh đẹp về đêm tại nơi đây thật sự rất đáng để chiêm ngưỡng. Kết thúc 1 ngày tràn đầy sự tiếc nuối cho bản thân tôi, đây cũng sẽ là bài học cảnh tinh cho chính bản thân tôi về việc giữ gìn sức khỏe.
Ngày hôm sau đã tới, tôi đã khỏe hơn nhiều. Chúng tôi diện lên trên minh chiếc áo dài trắng tua
đỏ chẳng khác nào như khi đi diễn. Cả quân đoàn trắng bước đi trên phố., ánh nhìn kì khôi của
những người đi trên đường đổ dồn về phía đoàn nghệ thuật, chúng tôi lúc ấy thật lộng lẫy, làm
sáng bừng lên cả một khu phố cùng niềm kiêu hãnh của những đứa học trò như chúng tôi. Địa điểm tiếp đến là Đại Nội Huế, cả đoàn đã chụp tấm hình lưu niệm tại đây, mặc dù trời nắng đến nhăn nheo cả mắt nhưng chúng tôi vẫn cố gắng cho ra lò những bức hình đẹp nhất. Đoàn đã được tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp nghìn năm tại đây. Những cấu trúc, hoa văn cổ xưa thật độc đáo, mang đậm dấu ấn của cả một triều đại lịch sử. Mọi người đã tiếp thu nhiều kiến thức bổ ích sau chuyến tham quan ý nghĩa này.
Đoàn tiếp tục di chuyển đến điểm tiếp theo - Chùa Thiên Mụ. Chúng tôi không dành nhiều thời
gian ở đây, nhưng khung cảnh thơ mộng và yên bình tại ngôi chùa này sẽ luôn khiến chúng tôi
nhớ mãi. Chùa nằm trên đồi Hà Khê, tả ngạn bên con sông Hương, vẻ đẹp đó hòa mình vào thiên
nhiên cực kì phù hợp cho những ai thích chụp ảnh.

“Những khoảng khắc nghịch ngợm nhất của “những chàng trai đất Việt””
Đoàn nghỉ chân ăn trưa, lấy sức để tiếp tục hành trình. Chúng tôi di chuyển vào Đà Nẵng, tôi cùng “anh em” đã rất vui trên chuyến xe đó. Không hiểu sao mỗi khi lên xe, máu nghệ sĩ trong chúng tôi lại nổi lên. Và ngay sau đó liveshow ca nhạc đã diễn ra, chuyên mục tra tấn người nghe, phá hoại các hit đinh đám của các ca sĩ nổi tiếng bằng giọng hát vịt đực của mình. Dừng chân tại thành phố của những cây cầu, chúng tôi tham quan Chùa Linh Ứng- nằm tại bán đảo Sơn Trà. Đây là ngôi chùa lớn nhất Đà Nẵng về cả kiến trúc lẫn nghệ thuật. Chùa có tượng Phật Bà Quan Âm cao nhất Việt Nam với lưng dựa vào núi, mắt hướng ra biển. Mặc dù đã từng đến đây nhiều lần rồi nhưng sao tôi có cảm giác mỗi lần đặt chân đến đây lại là một trải nghiệm hoàn toàn mới lạ.
Đoàn tiếp tục di chuyển về khách sạn để nghỉ ngơi, đi ăn tối và ra biển hóng gió. Chúng tôi nô
đùa nhau trên biển vào buổi tối. Lúc đầu mọi người đã định không ra vì quá mệt, nhưng khi ra thì
lại không muốn về, có lẽ là vì nô đùa quá vui. Tôi và các bạn nhảy nhót trên những con sóng, ướt
hết cả quần, sóng lớn đánh trôi cả 2 chiếc dép của bạn Trạng Nguyên, Lê Đình Phúc.

Vui chưa đủ, chúng tôi còn rủ nhau ra tiệm tạp hóa, mua mì gói, bim bim, nước ngọt, banh kẹo rồi đem lên phòng quẩy với nhau, bọn tôi đã đánh đàn suốt cả tối. Đó thật sự là một ngày rất tuyệt vời. Ngày thứ 3, tôi thức dậy với niềm háo hức mới, vì hôm nay chúng tôi sẽ di chuyển đến địa điểm mà tôi mong đợi nhất trong hành trình- Bà Nà Hills. Đã lâu rồi tôi không quay lại nơi này, tôi tò mò không biết khu du lịch này có gì thay đổi so với trước hay không. Trước khi di chuyển đến Bà Nà, đoàn có ghé thăm trường THCS Tây Sơn, ở đây chúng tôi được giao lưu và làm quen các bạn và được tham quan một vòng quanh trường. Ngôi trường không thật sự rộng lớn như Thăng Long nhưng cách thiết kế thông minh và hợp lí khiến cho trường có nhiều không gian cho các bạn học sinh thoải mái nô đùa, chơi thể thao.
Thời khắc đến rồi, cuối cùng sau bao lâu mong chờ tôi đã đặt chân đến Bà Nà Hills. Nơi này
không thay đổi nhiều so với trước khi nhưng vẻ đẹp đặc biệt của nó vẫn luôn làm tôi choáng
ngợp, các kiến trúc được lấy từ nhiều nơi trên khắp châu Âu, làm tôi liên tưởng đến khu vui
chơi Disney Land. Chính cấu trúc đặc biệt nơi đây đã khiến khu du lich trở nên nổi tiếng và thu
hút đến thế. Đoàn đi tham quan, chụp ảnh, có một bữa trưa buffet tuyệt vời. Cả đoàn còn cùng nhau chơi các trò chơi thú vị, xem phim 5D,…Chúng tôi dường như không muốn ra về mà chỉ muốn dành cả ngày chơi trọn vẹn tại đây mà thôi. Cả nhóm cố gắng chơi nhiều nhất, hết mình nhất có thể, Chúng tôi hết mình đến mức làm trễ lịch trình của cả đoàn, dù có lỗi nhưng nó cũng rất đáng, vì đây sẽ là trải nghiệm một lần duy nhất mà thôi. Kết thúc cuộc chơi đầy phấn khởi tại Bà Nà Hills, chúng tôi di chuyển đến Phố Cổ Hội An.
“Đi chơi nhưng vẫn không quên nhiệm vụ chống dịch”
Chúng tôi nghỉ ngơi và cùng nhau đi ăn tối, đáng lẽ cả đoàn đã được đi tham quan Hội An ngay tối hôm ấy nhưng trớ trêu thay trời lại đổ mưa to, thật đáng buồn khi không được ngắm cảnh đêm tại đây. Chúng tôi dậy sớm ngay ngày hôm sau để kịp đi tham quan Hội An và mua những món quà lưu niệm. Chúng tôi cùng nhau chụp những bức ảnh thật đẹp để gửi về cho gia đình. Cả đoàn cùng nhau ngồi ăn tào phớ. Chúng tôi cũng tham quan Cầu Nhật Bản. Đặt chân đến đây rồi tôi mới nhận ra cây cầu này được in trên tờ 20000 đồng. Tôi chạy lăng quăng chụp hình như đứa trẻ con, có lẽ lúc đấy sự tò mò và phấn khích bỗng nổi lên trong người tôi khiến tôi không thể cưỡng lại được. Chụp hình chán chê tôi lại chuyển sang đi tìm mua quà lưu niệm, nhưng buồn là tôi cũng không chọn được món nào ưng ý cả. Hơn nữa do ảnh hưởng của dịch bệnh nên đa phần các cửa hàng đều đã đóng cửa. Có lẽ thú vị nhất trong buổi sáng hôm ấy là trải nghiệm ăn kem khói. Đây là món ăn mà tôi đã từng nghe nhiều nhưng chưa một lần được nếm thử.
Chuyến đi cũng đã đến hồi kết rồi, chúng tôi ăn bữa trưa cuối, chia tay Đà Nẵng và Huế cùng với bao niềm vui xen lẫn sự tiếc nuối. Đây là hành trình đáng nhớ mà mỗi người chúng tôi sẽ luôn giữ mãi trong tim. Thay mặt các thành viên tham gia hành trình đầy tuyệt vời này, con chân thành cảm ơn các thầy cô, các bậc phụ huynh đã luôn hỗ trợ sát cánh trên mọi con đường mà chúng con đã đi, đã đồng hành cùng các con ở mọi cung bậc cảm xúc. Và con xin giành lời cảm ơn trân trọng đến ban tổ chức đã chịu chơi và chịu chi tổ chức cho chúng con chuyến đi chơi lần này.
Xin cảm ơn các “anh em”, các “đồng chí”, “chiến hữu” đã cùng với tôi tạo nên thật nhiều kỉ
niệm, đã cùng tôi tạo nên những kí ứu học trò đáng nhớ nhất. Cảm ơn hành trinh thú vị này, đã
cho tôi thật nhiều những niềm vui và thật nhiều những khoảnh khắc tuyệt vời.
Được ngồi đây viết những dòng này, được nhớ lại những kỉ niệm này, tôi thật sự tự hào vì đã là một phần của 9A3, là con của cô Trần Oanh, là học sinh của trường THCS Thăng Long!
Ngày 2 tháng 2 năm 2021
Đoàn Gia Khánh – HS lớp 9A3 – THCS Thăng Long
