Nhật ký, 0h ngày 20 tháng 03 năm 2021
Chuyến đi 2 ngày của Đoàn thiện nguyện giáo dục Hà Nội đã kết thúc tốt đẹp và trọn vẹn. Một chuyến đi để lại nhiều ấn tượng, kỷ niệm đẹp nơi núi đèo cheo leo, vực thẳm hun hút.
Lịch trình của chuyến đi này đáng lẽ phải được tiến hành từ trước Tết Nguyến đán, bởi vì lúc đó bà con vùng cao rất cần quần áo ấm vì thời tiết nơi đây vô cùng giá lạnh. Nhưng vì dịch Covid bùng phát nên chuyến đi phải hoãn lại.Trước chuyến đi, trong tôi có cả sự vui mừng chờ đợi cùng một chút suy nghĩ mông lung cho tới ngày khởi hành. Cả ba chúng tôi, một cô Hiệu Phó với thân hình nhỏ nhắn nhưng có lòng quyết tâm và yêu thương con người, một cô Chủ tịch Công đoàn trường, luôn tận tâm công việc, một anh chàng bí thư Đoàn trường với lòng nhiệt huyết lên đồ khăn gói cùng nhau bước vào cuộc hành trình. Khó khăn dường như được dự báo khi mà chỉ trước giờ khởi hành vài giờ đồng hồ, cô Chủ tịch Công đoàn không may ngã xe, bong gân cổ chân . Nhưng chẳng hề hấn, cô nói: “Hơi đau thôi, đi được, không sao hết!” Quả thực con đường tới Sìn Hồ cực kỳ khó khăn với những người sức khỏe yếu vì đường đi chẳng khác gì rắn trườn, rồng lượn, chưa kể là những đoạn đường đang phá mìn làm dở không thanh chắn an toàn, ngay dưới đó là vực sâu thăm thẳm, nguy hiểm khôn lường. Ngồi trên xe 8-9 tiếng đồng hồ, đầu tôi như quay cuồng dù tôi là một người chưa từng có cảm giác say xe ô tô bao giờ. Đoàn chúng tôi tạm dừng nghỉ ngơi giữa chặng, ăn uống nhẹ, qua Cổng Trời check- in một vài tấm ảnh trong 5-10 phút, sau đó lại lên xe tiếp tục hành trình.
Đến 19h30 phút, xe tới trung tâm Lai Châu. Đồng chí Trưởng phòng Giáo dục huyện Sìn Hồ đích thân đi đón chúng tôi. Đường núi, bóng tối bao phủ khắp mọi nơi. Cả đoàn gần như không có một tiếng thở mạnh khi đồng chí nói: Sìn Hồ còn cách các anh, các chị khoảng 60-70km nữa. Xe chúng tôi lại tiếp tục lăn bánh, uốn lượn, ngoằn nghoèo, gập ghềnh,… mãi rồi cũng tới mảnh đất Sìn Hồ. Đồng hồ chỉ 20h45. Mọi mệt nhọc dường như tan biến khi đón chúng tôi tại đây là các thầy cô giáo, các đồng chí cán bộ huyện Sìn Hồ. Chúng tôi được tiếp đón bằng một bữa ăn tối đậm chất dân tộc Mông nơi đây. Ngồi ăn, chúng tôi được nghe các thầy,cô, các đồng chí cán bộ kể về sự khó khăn, thiếu thốn của người dân- Sìn Hồ- Lai Châu là một trong những huyện miền núi còn nhiều khó khăn nhất trong cả nước. Bất giác, tôi nghĩ tới mình và tự nhủ bản thân mình vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người. Do tới Sìn Hồ đã tối muộn nên cả đoàn ăn uống nhanh chóng, sau đó lên phòng sắp xếp đồ đạc, nghỉ ngơi sớm để chuẩn bị cho công việc của sáng ngày mai.

Buổi sáng Sìn Hồ se lạnh, dễ chịu, nghe loáng thoáng mấy tiếng gọi của chị trưởng đoàn mọi người mau chóng thu dọn đồ đạc xuống sảnh lên xe bắt đầu cho công việc chuyển các món đồ từ thiện cho các gia đình khó khăn, các em học sinh của ba trường: Trường THCS Hồng Thu, trường Mầm non Hồng Thu và trường Tiểu học Hồng Thu- xã Hồng Thu. Hình ảnh đầu tiên khi tới các trường học đó là cảnh tượng đơn sơ thiếu thốn về cơ sở vật chất, là hình ảnh ngôi trường ẩn mình trong những làn sương khói bay là là phủ kín mái đầu chúng tôi, là những ánh nhìn ngây thơ của các em học sinh khi được đón khách tới thăm khiến lòng tôi rưng rưng khó tả. Chúng tôi đi thăm nơi ăn ở, khu phòng học của các em và tự trong đáy lòng, ai cũng cảm động, thương mến, và hơn hết là cảm phục sự vượt khó của đội ngũ giáo viên bám bản làng, sự quyết tâm đi tìm cái chữ của con em đồng bào dân tộc Mông. Những bộ quần áo các em đang mặc là đồ từ thiện của các đoàn thiện nguyện, những trang sách cũ mèm, hầu hết đã không còn gáy. Được biết, số lượng sách giáo khoa hàng năm của nhà trường được cấp phát không đủ, vì vậy, sau một năm học, các em gửi lại sách cho nhà trường để dùng tiếp cho những năm sau. Còn thiếu thì sẽ mua sách cũ theo cân từ các tỉnh bạn.

Buổi trao quà thiện nguyện tại ba trường học thuộc xã Hồng Thu, huyện Sìn Hồ, tỉnh Lai Châu diễn ra thật nhanh nhưng cũng thật ấm áp tình người, sự mừng vui trong ánh mắt, nụ cười của các bà, các mẹ, các bạn học sinh cùng các thầy cô, các anh chị cán bộ lãnh đạo xã, huyện như muốn níu chân chúng tôi. Sẽ còn những chuyến đi tiếp theo. Chúng tôi sẽ trở lại với các bạn.
Hẹn gặp lại nhé, Sìn Hồ- Lai Châu!





