Từ khi lên năm tuổi
Mẹ tôi đã mồ côi
Không giống như bè bạn
Được bố mẹ yêu thương
Rồi khi lên bảy tuổi
Mẹ mắc bệnh hiểm nghèo
Mắt không nhìn thấy rõ
Nên rất nhiều âu lo
Đường đời dài tăm tối
Bao đau khổ chất chồng
Mẹ một mình chống chọi
Chẳng biết phải làm sao
Đang hoang mang tuyệt vọng
Bỗng có hội người mù
Tìm đến nhà vận động
Để mẹ cùng tham gia
Và mẹ ra Hà Nội
Học chữ với học nghề
Cũng tại đây mẹ đã
Gặp được bố của tôi
Vượt qua nhiều thử thách
Cấm cản của gia đình
Để cùng nhau xây đắp
Hạnh phúc và tương lai
Bao chông gai trắc trở
Vất vả và gian nan
Từ hai bàn tay trắng
Mẹ cố gắng vươn lên
Lo cho hai con nhỏ
Có cuộc sống đủ đầy
Một ngôi nhà sạch đẹp
Ở giữa lòng thủ đô
Tuy là người khiếm thị
Nhưng mẹ đã kiên cường
Vượt lên trên số phận
Phấn đấu để thành công
Giờ đây con khôn lớn
Luôn cảm thấy tự hào
Mẹ là người phụ nữ
Tuyệt vời nhất của con
Tác giả Nguyễn Hoàng Huy 7D