Trang chủ Thăng long trong tôi

Hình như hôm qua tôi mới vào lớp 6

02/07/2021

Hình như hôm qua tôi mới bước vào ngưỡng cửa lớp 6…

      Tôi nhớ như thế. Tôi tin như thế. Vậy mà giờ đây, tôi lại ngồi nghĩ về bốn năm qua - bốn năm cấp hai của mình. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được quãng thời gian học trò của tôi dưới mái trường này lại trôi qua nhanh đến vậy.

      Ngày đầu tiên bước vào trường, tôi nghĩ về lớp bởi tôi chưa biết gì về nó cả. Những ngày cuối cùng, tôi cũng nghĩ về A3 bởi tôi đã biết quá nhiều. Tôi biết rõ đến mức chỉ cần nhìn bóng lưng là nhận ra người, đến nỗi so sánh tỉ mỉ với quá khứ mà ngậm ngùi tiếc nuối.

 

       Cô giáo chủ nhiệm lớp A3 khóa 2017 -2021 tên là Trần Thị Oanh. Cô không phải là một cô giáo trẻ, cô đủ già dặn để dẫn lối nhưng vẫn thừa sự trẻ trung để cười đùa, thấu hiểu và yêu thương chúng tôi một cách tự nhiên nhất. Mẹ tôi luôn muốn tôi có một giáo viên nghiêm khắc, thế là ngày đầu tiên vào lớp A3 tôi đã khoe với mẹ về cô như “một giáo viên nghiêm khắc”. Giờ dây có lẽ cô chẳng còn xa lạ để tôi nghĩ như vậy nữa. Sau bốn năm, cô trò chúng tôi đã trải qua nhiều thử thách, trong niềm vui có nỗi buồn và trong tiếng cười có nước mắt. Vậy nhưng sau tất cả những muộn phiền ấy, cô vẫn ở bên chúng tôi. Lớp 9A3 tin cô là người kiên cường hơn bất cứ ai. Hẵng còn quá nhiều thiếu sót khiến cô phiền lòng, chẳng đủ cố gắng để đáp lại kỳ vọng của cô. Giờ phút này, chúng tôi chỉ có thể tự tỉnh ngộ và tự mình cố gắng. Chúng con - toàn thể học sinh lớp 9A3 xin gửi cô những lời cảm ơn và xin lỗi chân thành nhất.

         Lớp tôi có đủ mọi loại học sinh trên đời. Học giỏi, học kém, người chăm, người lười lẫn vào nhau. Thay vì rủ nhau học hành chúng tôi lại đi chơi, hoặc vừa học vừa chơi. Lớp chúng tôi chưa từng được coi là một lớp học giỏi nhưng chúng tôi tìm cách tỏa sáng bằng những hoạt động ngoại khóa. Nói vậy không phải lúc nào chúng tôi cũng chiến thắng. Nhưng chỉ cần biết rằng lần nào trong đó cũng chứa tiếng cười, không một ai hối hận cả. Chẳng ai giống ai, sự khác biệt đó có thể gây ra xích mích một chút, cãi nhau một chút. Nhưng mà mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, bốn năm cấp hai của tôi đã chứng minh cho điều đó. Chúng tôi yêu sự khác biệt của nhau, bù đắp cho nhau bằng tình bạn, tình yêu thương.

 

        Tôi viết những dòng này cho lớp của chúng tôi, cho cả ngôi trường Thăng Long thân yêu quen thuộc. Tôi sẽ không kể chuyện, cũng như không miêu tả bất cứ chi tiết nào về riêng ai bởi mọi người đều biết thừa rồi. Mọi người sẽ đọc, hiểu, rồi cười, không chỉ là vào ngày lễ tốt nghiệp mà còn là mười năm sau, hai mươi năm sau nữa… Từ ngày đầu tiên  đến nay lớp tôi đã có quá nhiều sự thay đổi, không chỉ một người mà là nhiều người. Nhưng A3 vẫn là A3 đó thôi. Vậy nên, tôi tin khi chúng tôi có thể trở thành những ông bà già, những tình cảm tươi trẻ bốn năm nay sẽ còn mãi.

       Bởi vì tôi yêu lớp mình biết bao!

                                            Nguyễn Minh Trang - học sinh lớp 9A3 niên khóa 2017-2021


Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 0/5 trong 0 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh