Trang chủ Thăng long trong tôi

Một chuyến về quê nhiều kỉ niệm

21/12/2022
Bài viết của học sinh Nguyễn Trúc Đông Trà - Lớp 6A4 Trường THCS Thăng Long năm học 2022-2023

Tôi rất thích kì nghỉ hè năm nay. Đó là lần đầu tiên tôi được về thăm quê của ông ngoại. Trong chuyến đi này, tôi đi cùng ông bà ngoại và em gái. Đó quả là một chuyến đi thật đáng nhớ.

Tôi về quê ông trong vòng ba ngày. Sáng sớm hôm đầu tiên, khi tôi còn díp mắt lại vì buồn ngủ, tôi đã phải thức dậy để sửa soạn lên đường. Lòng tôi thật hồi hộp và háo hức, tự hỏi không biết quê ông sẽ như thế nào nhỉ? Tôi rất thích thú khi về quê bằng cách đi tàu hỏa. Vì tàu chạy sớm nên tôi còn chưa kịp ăn sáng. Tôi, ông bà và em gái tôi phải bắt taxi để đi đến ga Hà Nội. Dù khi tôi tới đó mới chỉ là sáu giờ sáng nhưng sân ga đã đông nghịt người. Ông bà tôi làm thủ tục để mua vé tàu, còn tôi và em gái tò mò nhìn xung quanh. Sau khi mua vé xong, cả bốn người cùng lên chuyến tàu để về quê.

Đúng giờ đoàn tàu chạy, bà mới lấy ra bữa sáng đã chuẩn bị cho hai chị em tôi. Vừa ăn sáng, tôi vừa nhìn ra cửa sổ. Cảnh vật bên ngoài giờ đây chuyển động không ngừng. Đầu tiên là những con phố tấp nập, rồi đến những cánh đồng bát ngát mênh mông, cuối cùng là vùng thôn quê mộc mạc mà giản dị của ông tôi.

Tàu dừng ở ga Nam Định. Nơi đây không nhộn nhịp như ở Hà Nội nhưng không khí rất dễ chịu và trong lành. Tôi đi bộ từ ga về nhà ông. Ban đầu, tôi không nghĩ rằng tôi đang đi vào nhà ông mà đang đi vào một khu vườn đầy quả chín. Tôi ngẩn ngơ một lúc rồi sực tỉnh khi thấy một ngôi nhà nhỏ vẻ cũ kĩ, đơn sơ. Ngồi ngoài sân là chị gái của ông ngoại. Mái tóc bà bạc phơ. Bà cười thật hiền từ và phúc hậu chào đón hai chị em tôi. Vào trong nhà, chúng tôi cảm thấy thật lạ lẫm với những đồ vật xung quanh, tất cả đều đã rất cũ. Tôi hỏi ông về ngôi nhà, ông bảo: “Căn nhà này đã phải hơn 100 năm tuổi rồi.”. Tôi “à” một tiếng và hiểu được vì sao ngôi nhà này lại toát lên vẻ cổ kính như thế.

Nhưng ngôi nhà không phải là điều tôi đặc biệt quan tâm. Điều tôi quan tâm nhất là khu vườn có nhiều cây trái. Cây mít, cây nhãn, cây chuối, ... nhiều vô kể. Tôi và em gái còn được trèo cây hái quả, cảm giác thật run khi trèo cây nhưng cũng thật thú vị. Ngồi ngoài sân, tôi vừa ăn nhãn hái được, vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Cạnh nhà ông còn có một cái ao lớn. Trong ao nuôi đầy vịt nhưng là vịt nhà hàng xóm chứ không phải vịt nhà ông. Mỗi chiều khi rảnh rỗi, tôi đều ra bờ ao xem đàn vịt bơi lội và kêu “cạp cạp”. Ở đây, tôi được ăn những món rất ngon nhưng cũng thật giản dị. Tôi ăn canh bí nấu sườn. Quả bí được trồng trong vườn nhà ông nên rất sạch. Tôi còn được thưởng thức nhiều món ăn mang hương vị đồng quê, được chế biến từ những sản vật vườn nhà. Chiều đến, tôi được cùng ông bà và em gái đi dạo mát. Từng tia nắng ấm áp và những cơn gió mát rượi nơi thôn quê làm tôi thấy thật khoan khoái dễ chịu.

Thoắt cái đã hết ba ngày. Đã đến lúc tôi phải tạm biệt nơi này. Tôi tiếc lắm, giá mà tôi được ở lại thêm mấy ngày nữa. Lúc chia tay, bà cho ông bà ngoại tôi, em gái và tôi mỗi người mấy chùm nhãn ngọt, hai quả mít chín và một túi ổi thơm. Tất cả những món quà này là trái cây nhà tự trồng, đều là những loại quả tôi rất thích. Rồi bốn người cùng bắt chuyến taxi để đến ga Nam Định để đi tàu về Hà Nội.

Đêm hôm trở về Hà Nội, nhắm mắt vào, tôi lại tưởng tượng ra hình ảnh ngôi nhà cổ kính, vườn cây xum xuê trái. Tôi ước thầm: “Mong mùa hè lại đến mau để mình lại được về quê ông ngoại nhỉ. Ở đấy thích biết bao! Mình đã học được bao điều thú vị, những trải nghiệm thật đáng nhớ bên ông bà, em gái. Hè ơi! Đến mau nhé!”.

 

Nguyễn Trúc Đông Trà- HS 6A4
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 40 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh