Một ngày hè nóng nực, tình cờ ngước mắt lên trời, lặng người ngắm bầu trời xanh thăm thẳm không một gợn mây, rồi tâm trí ta, tâm trí non nớt của một đứa trẻ lại tự hỏi rằng “Đời học sinh, những dấu mốc nào đang chờ đợi mình? 15 tuổi khỏe mạnh, hay độ tuổi 18 tràn đầy sức sống?” Tôi nghĩ, chắc hẳn rằng, các bạn nhỏ đều đã một lần tự hỏi mình vậy rồi nhỉ? Thật mà nói, các con số ấy, cũng không nói lên được phần nào con người, tính cách của bất cứ ai. Những dấu mốc quan trọng ở tuổi học sinh,đơn giản khi ta biết suy nghĩ hơn, biết thông cảm, thấu hiểu hơn và trưởng thành so với ta của năm trước, đó là lúc bước vào tuổi 12-một độ tuổi vị thành niên đầy những cảm xúc hối hả mà chính ta, cũng chẳng thể tâm sự với bất kì ai khác…

Trong mắt các bố các mẹ, tuổi 12 là độ tuổi dở dở ương ương, độ tuổi dậy thì mà bậc phụ huynh nào cũng không mong muốn. Vậy, tại sao tôi lại nói như vậy? Tuổi 12, tưởng chừng chỉ có sự bướng bỉnh, hư đốn của con cái, nhưng tiềm ẩn trong ấy, trong những sự tức giận khôn nguôi, những tính cách thật sự của tương lai đang dần khắc vào trái tim của đứa trẻ 12 tuổi. Tuổi 12, với những thay đổi cả về tâm lý, cả về ngoại hình, đã đến một cách bất ngờ như thế nào, mà ngay chính bản thân, cũng chẳng thể nhận ra những thay đổi lạ lùng ấy nhỉ?
Chẳng như tuổi 18 đứng trước ngã rẽ cuộc đời, tuổi 12, vẫn là trẻ con đấy, vẫn còn nhỏ đấy, nhưng sao, ta chẳng còn muốn dựa dẫm vào người khác như trước, muốn tự lập bản thân hơn, muốn tách khỏi gia đình và tự nói với cả thế giới rằng: “Tôi không phải bé con của bố mẹ nữa đâu nhé!”. Bằng những suy nghĩ có vẻ “lệch lạc” như thế, chúng ta dần có các mâu thuẫn từ nhỏ đến lớn, sự bất đồng quan điểm với những thế hệ lớn tuổi trong gia đình. Rồi kể từ đó, sau những trận cãi vã, tự nhốt mình trong căn phòng 4 bức tường ngột ngạt, từng giọt nước mắt như in hằn lên gương mặt hồng hào có chút trẻ con, vào lúc ấy, sự oan ức, khó chịu và bất bình ngày một dâng lên trong lòng, tại sao bố mẹ chúng ta cứ cấm cản vô lý như vậy, người lớn thật khó hiểu nhỉ?

Nhưng những thay đổi về tâm lý chưa phải là tất cả đối với độ tuổi nắng mưa thất thường này, đến tuổi dậy thì, ngoại hình bắt đầu thay đổi một cách chóng mặt.
Từ chiều cao, cân nặng, chỉ sau 3 tháng hè ngắn ngủi, chúng ta-những học sinh nhỏ bé hôm nào giờ đã cao lớn đến không nhận ra. Ta bắt đầu quan tâm đến ngoại hình bên ngoài hơn rất nhiều, hôm nay mặc áo này có đẹp không nhỉ, phối bộ này có hợp không, tóc tai, quần áo hôm nay thế nào, luôn là thứ khiến chúng ta trăn trở mỗi khi ra ngoài. Như các bạn cũng đã biết đấy, tuổi dậy thì sẽ có rất nhiều thay đổi trên cơ thể, vậy nên những sự tò mò và để ý về chúng cũng không phải là lạ. Thời gian mà ta thử quần áo, rồi thử cả kiểu tóc chẳng còn có thể tính bằng phút nữa. Mặc dù dành đến hàng tiếng để chỉ để thử đi thử lại một bộ đồ như thế, nhưng nhiều lúc, ta lại cảm thấy cực kỳ tự ti về bản thân mình, nhất là khi chúng ta bị so sánh với các bạn cùng trang lứa. Đôi khi, đang ngồi tán chuyện với hội bạn thân, tình cờ bắt gặp bạn gái cùng tuổi xinh cực kì, bạn ấy là “hot girl” của khối và được các bạn nam theo đuổi rất nhiều, ta thầm nghĩ “Ước gì mình đẹp như cậu ấy nhỉ?”. Trong giờ học, tâm trí ta cũng chỉ quanh quẩn vào bạn gái nọ, xen lẫn đâu đó là sự ghen tị tột cùng, ghen tị vì mình không được đẹp, làn da cũng không được trắng sáng, đôi mắt thì đen xì chứ không có một màu nâu a-ti-sô Tây như vậy, rồi cả hàng tỉ tỉ khuyết điểm khác mà do bản thân tự bịa ra. Hẳn rằng, sự tự ti ấy là không nên có, tuổi dậy thì ấy mà, những suy nghĩ tiêu cực cứ thế xâm chiếm cả tâm trí của một đứa trẻ 12 tuổi. Nhưng các bạn này, ai ai trên Trái Đất này cũng có khuyết điểm cả, những thay đổi trên cơ thể tại thời điểm hiện tại là hết sức bình thường, nên hãy luôn tự tin và yêu bản thân mình nhé!
Từ những suy nghĩ tiêu cực do thay đổi về mặt tâm lý của trẻ vị thành niên, chúng ta dần có những khoảng cách đối với chính gia đình mình, và những lúc ấy, thứ duy nhất có thể xoa dịu trái tim nhỏ bé đang có vài “vết xước” nho nhỏ đó chính là bạn bè. Đôi khi ta cho rằng, bạn bè còn hiểu ta hơn cả những người có chung dòng máu, rồi tạm cất hai chữ “gia đình” vào một góc nhỏ bên trong trái tim mà ra ngoài xã hội đầy rẫy phức tạp kia, thiết lập thật nhiều mối quan hệ, kết bạn thật nhiều, dù cho lời khuyên ngăn, sự lo lắng của các bậc phụ huynh ở sau lưng. Nhưng cái ấy lại là một cái vô cùng đặc biệt của tuổi 12, tối muộn rồi, nhưng ta còn bận “ôm vai bá cổ” và “tán chuyện” với đám bạn thân, đi chơi, đi ăn uống, dạo phố và cùng nhau làm mọi thứ trên đời, lúc ấy, bao nhiêu sự hồn nhiên, vô tư của tuổi trẻ cứ thế tràn vào trái tim.
Tuổi 12, với những thay đổi lớn về mặt tâm lý và cơ thể, đây lại là độ tuổi tạo tiền đề cho sự trưởng thành của mỗi con người. Dù có chút bướng bỉnh, nghịch ngợm, tính khí thất thường, nhưng tuổi dậy thì lại là độ tuổi đẹp nhất khi ta được sống với những tính cách thật của mình, vậy nên hãy trân trọng, làm thật nhiều điều mình thích để tuổi 12 không nhạt nhoà và thật hồn nhiên và trong sáng các cậu nhé!