Chợ Tết

07/02/2022
Chợ TếtTôi sống với ngoại tôi tính đến nay đã được hơn chín năm, một quãng thời gian không dài cũng không ngắn so với một đời người. Bố mẹ đi làm ăn xa, từ bé đến lớn luôn là một tay ngoại săn sóc và lo toan cho tôi. Từng bữa ăn, bữa cháo, từng bộ quần áo, bộ đồng phục mà tôi mang trên người, đều đích thân do ngoại tự tay chọn. Trong vùng kí ức của tôi lúc bây giờ, ngoại là tất cả. Tôi vẫn nhớ như in những lần ngoại dẫn tôi đi phiên chợ làng vào mỗi dịp xuân về. Hai con người, hai hình bóng, một lớn một nhỏ, lững thức bước dưới cơn mưa phùn bay lất phất trên bầu trời, tựa như những hạt ngọc của thế gian . 


Tôi sống với ngoại tôi tính đến nay đã được hơn chín năm, một quãng thời gian không dài cũng không ngắn so với một đời người. Bố mẹ đi làm ăn xa, từ bé đến lớn luôn là một tay ngoại săn sóc và lo toan cho tôi. Từng bữa ăn, bữa cháo, từng bộ quần áo, bộ đồng phục mà tôi mang trên người, đều đích thân do ngoại tự tay chọn. Trong vùng kí ức của tôi lúc bây giờ, ngoại là tất cả. Tôi vẫn nhớ như in những lần ngoại dẫn tôi đi phiên chợ làng vào mỗi dịp xuân về. Hai con người, hai hình bóng, một lớn một nhỏ, lững thức bước dưới cơn mưa phùn bay lất phất trên bầu trời, tựa như những hạt ngọc của thế gian .
Tôi ở Hà Nam , một vùng chiêm trũng thuộc đồng bằng Bắc Bộ. Hằng năm, trên cái mảnh đất ấy, con người ta lại náo nhiệt mở hội chào đón xuân về. Đâu đâu cũng rộn rã không khí năm mới, với pháo đỏ, bánh chưng xanh, rượu mừng. Ở các nhà, với trẻ con nô nức, xúng xính váy áo, háo hức nhận lì xì. Giống như bạn bè đồng trang lứa, bà tôi mỗi dịp Tết đến cũng sắm cho tôi một chiếc áo dài màu hồng , tuy đã sờn vải nhưng ngập tràn yêu thương.Và bà cũng khoác trên mình chiếc áo dài nhung đen nhuốm đầy những dấu vết của thời gian. Bà và tôi dắt tay nhau đi trên con đường làng, tiến vào khu chợ Tết đẹp như mơ.
Chợ Tết quê tôi đông và vui lắm! Ở đây, tấp nập người đi lại, khắp nơi kẻ mua người bán, ồn ào những âm thanh khác nhau của đàn ông đàn bà, trẻ em người già, hòa vào nhau như đánh bừng sự sống cho một vùng quê nghèo. Ngay từ khi bước vào cổng chợ ,đã có tiếng mời gọi của những cô bán đồ Tết. Những bánh quy, những mứt Tết được bày bán gọn gàng trên các sạp hàng, thu hút lũ em bằng tuổi tôi quây lại như một bầy ong đi tìm mật ngọt.Tết năm nào cũng được bao quanh quá nhiều bánh kẹo khiến tôi bỗng mất thú vui với những thứ đồ ngọt ấy Trong tâm trí tôi đang lóe lên một niềm khao khát khác , một sự đổi mới cho cái tết năm nay chăng? Đi dọc qua các gian hàng, từ gian đồ ăn, hoa quả tới những gian hàng bầy đủ các loại hoa với muôn vàn kiểu sắc khác nhau, với những cây đào, cây quất nhú đầy những lộc non mơn mởn chứa đầy sức sống ,đâu đâu cũng hút mắt người xem. Nhưng tôi vẫn thấy buồn nao nao trong lòng để chờ đợi một thứ gì đó cho mình. Thấy sắc mặt đầy ủ rũ của tôi, bà như đã đoán được phần nào những tâm tình khúc mắc, khó hóa giải trong lòng cô cháu gái mình .
Phiên chợ tết diễn ra đầy với niềm vui. Suốt cả mảnh đất nơi họp chợ ngập tràn pháo bông đỏ tươi với tiếng cười reo hân hoan, với những niềm vui của một năm mới vạn sự bình an, bao trùm lên khắp không gian, thắp sáng cả tâm hồn của những người dân quê tôi .Và bạn định hỏi tôi đã đỡ buồn hay chưa đúng không? Tôi xin trả lời rằng tôi đã gặp được thứ mà mình mong muốn trong phiên chợ ấy. Khi đến đoạn cuối cùng của các gian hàng, bà đã dẫn tôi vào một nơi mà các năm trước tôi đều đã bỏ quên nó vì sự hấp dẫn của bánh kẹo. Đó là một gian hàng nhỏ, với một ông cụ già, đang luôn tay nặn tròn cục bột gạo thành những con tò he, đủ hình dạng khác nhau . Nó thu hút tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, khiến tôi mê mẩn thứ đồ chơi kỳ lạ. Ông nặn cho tôi một con thỏ trắng với cặp mắt tròn xoe. Và đó là thức quà quý báu mà tuổi thơ đã trao tặng cho tôi .
Phiên chợ làng đã kết thúc nhưng cái không khí mà nó mang đến vẫn còn mãi dư âm trong tâm của tôi nói riêng và những người dân khác nói chung. Nó đã đánh dấu một dấu mốc quan trọng trong bộ sưu tập những kỷ niệm của tôi .
Tôi theo bố mẹ lên thành phố năm 9 tuổi. Đã hai năm tròn kể từ lúc tôi xa bà và xa mảnh đất Hà Nam ngập những ký ức yêu thương ấy, thế nhưng dù ở bất cứ nơi đâu, dù đang sống trong những tiện nghi mà cuộc sống hiện đại mang lại, trong lòng tôi vẫn luôn thấp thoáng những hồi ức về bà, về khoảng thời gian được sinh sống và hạnh phúc bên bà. Những phiên chợ được bà dắt tay, những giọt mưa xuân bay lất phất tạo ra những đốm trắng xóa trên đầu bà và nó sẽ luôn lắng động trong tim tôi thành một thứ gì đó bất diệt khó phai .

     Học sinh Bùi Phương Thảo- lớp 6B
Năm học 2021-2022 


Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 0/5 trong 0 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh