Chuyến đi đong đầy cảm xúc

04/10/2017
Mọi sự mệt mỏi dường như tan biến trước không khí đón chào ấm áp của thầy và trò trường Nậm Khắt
Những ngày cuối thu với cái nắng vàng hanh hao, tiết trời đã dìu dịu chuẩn bị nhường chỗ cho mùa đông rét mướt. Điều đó càng thúc giục chúng tôi đến với Mù Cang Chải - một huyện khó khăn của tỉnh Yên Bái.
Chuyến đi mở đầu cho một cuộc hành trình: Thăng Long kết nối những miền xa. Đây là việc làm hiện thực hoá văn bản kết nghĩa giữa hai ngôi trường: THCS Thăng Long quận Ba Đình, Hà Nội và PTDTBT – THCS Nậm Khắt huyện Mù Cang Chải, Yên Bái.
4h00 sáng đoàn công tác đã có mặt chuẩn bị
Đoàn công tác chúng tôi gồm BGH, BCH Công đoàn, Đoàn Thanh niên và đại diện giáo viên nhà trường. Chúng tôi sẽ đem theo tình cảm chân thành ấm áp của cán bộ giáo viên cùng toàn thể học sinh nhà trường qua những cuốn sách giáo khoa, những tấm chăn với hy vọng phần nào giúp các bạn nhỏ nơi đây được thắp sáng ước mơ học tập và sưởi ấm trong mùa đông lạnh giá. Chuyến đi của chúng tôi bắt đầu từ 5 giờ sáng, khi Hà Nội còn chìm trong giấc ngủ.
Rời xa những ồn ào, hoa lệ chốn đô thành, chúng tôi có đôi chút lo lắng về con đường dài nhiều đèo dốc. Giai điệu bài hát Đường lên Tây Bắc đã đồng hành với mỗi người như một lời khích lệ: Đường lên Tây Bắc quanh co tiếng chim rừng đây đó. Đằng xa tiếng hát đồng xanh lúa reo trên đồi cao. Xe lăn bánh đều và dần đến với vùng núi địa hình hiểm trở, chầm chậm leo đèo rồi lại thả dốc. Cuối cùng chúng tôi cũng đến con đèo Khau Phạ và cánh đồng Lìm Mông danh bất hư truyền, quả là tuyệt đẹp! Chúng tôi như lạc vào chốn tiên cảnh.
Cánh đồng Lìm Mông chụp từ đỉnh đèo Khau Phạ
Những cung ruộng bậc thang vàng óng đang vào mùa gặt, những nếp nhà sàn thấp thoáng ven núi dần hiện ra trước sự ngỡ ngàng của chúng tôi. Tất cả như một bức tranh kỳ vĩ, mỹ lệ hài hoà giữa sắc vàng của lúa, sắc xanh của núi đồi và sắc biếc của trời ẩn hiện trong sương khói. Đến đây, ta mới càng thêm yêu, thêm tự hào về thiên nhiên đất nước!
Cô Nguyễn Thanh Hà - Hiệu trưởng trường Thăng Long
Vượt qua đèo Khau Phạ, đoàn chúng tôi đã dần đến đích là ngôi trường PTDTBT – THCS Nậm Khắt. Một hành trình dài hơn 300 km khiến ai cũng mệt mỏi. Tuy vậy, mọi sự mệt mỏi dường như tan biến trước không khí đón chào ấm áp của thầy và trò trường Nậm Khắt.
Những ánh mắt trong veo của các con học sinh, những lời hỏi han thân tình của các thầy cô giáo đã làm chúng tôi không có cảm giác xa lạ giữa một nơi chưa quen.
Thầy Nông Đức Viễn - Hiệu trưởng trường Nậm Khắt
Ngay sau đôi phút nghỉ ngơi, chúng tôi đã có cuộc trò chuyện giao lưu đầy ý nghĩa với thầy và trò trường Nậm Khắt. Chúng tôi thêm hiểu về những khó khăn của học sinh vùng cao và càng thêm khâm phục những thầy cô giáo vượt khó để đem cái chữ đến bản làng.
Tiếng sáo của một cậu trò nhỏ và tiếng kèn lá của thầy giáo trẻ đã đem chúng tôi đến với một nét đẹp văn hoá của người H’mông. Còn chúng tôi lại đem tới cho ngôi trường nằm trên đỉnh núi một bầu không khí vui tươi rộn rã qua những trò chơi tập thể quen thuộc mang bản sắc Thăng Long như: giúp bạn qua sông, ai nhanh – ai khéo, mèo đuổi chuột, … Những cuốn sách, những tấm chăn đong đầy yêu thương của thầy trò trường THCS Thăng Long đã được trao gửi. Nhưng điều chúng tôi nhận được thì không thể đong đếm được. Đó là tình cảm mộc mạc, dung dị mà rất đỗi chân thành sâu sắc của con người nơi đây.
Chuyến xe của chúng tôi lại lăn bánh đưa chúng tôi trở về với Hà Nội thân thương. Sẽ thật khó quên những cảnh đẹp hùng vĩ của Tây Bắc và đặc biệt hơn cả là tình cảm ấm áp, nồng hậu mà rất thật của người dân miền núi. Hẹn gặp lại một ngày không xa! Hy vọng những chuyến đi đong đầy cảm xúc sẽ còn được nối dài, nối dài mãi để chúng tôi có thể góp phần nhỏ bé tiếp tục thắp sáng những ước mơ!


-Phạm Thị Kim Dung-

Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 0/5 trong 0 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh