Đi bắt ếch

09/04/2022
Quê tôi ở Nga Sơn, Thanh Hóa. Cả tuổi thơ của bố tôi gắn liền với vùng đất này với những cách đồng cói rộng mênh mông bát ngát. Bố thường kể cho chúng tôi nghe những kỉ niệm thời thơ ấu với những trải nghiệm thú vị như : đi bắt lươn, bắt ếch, tát ao bắt cá và cả đi thả diều vào những buổi chiều lộng gió trên cánh đồng. Chúng tôi say sưa nghe bố kể và ước mong ngày nào đó cũng sẽ được trải nghiệm những trò chơi như vậy.

Quê tôi ở Nga Sơn, Thanh Hóa. Cả tuổi thơ của bố tôi gắn liền với vùng đất này với những cách đồng cói rộng mênh mông bát ngát. Bố thường kể cho chúng tôi nghe những kỉ niệm thời thơ ấu với những trải nghiệm thú vị như : đi bắt lươn, bắt ếch, tát ao bắt cá và cả đi thả diều vào những buổi chiều lộng gió trên cánh đồng. Chúng tôi say sưa nghe bố kể và ước mong ngày nào đó cũng sẽ được trải nghiệm những trò chơi như vậy.

Và ngày đó cũng đến. Đó là hè 2020, khi đại dịch Covid 19 bắt đầu, bố đưa chúng tôi về quê để hưởng không khí trong lành và cũng để tránh dịch bệnh. Ở quê những ngày đó vẫn bình yên, dịch Covid chưa tràn đến. Chúng tôi vui lắm, thả sức chạy nhảy, vui chơi, theo các anh em họ ở quê chơi những trò chơi dân gian như: chơi quay, ô ăn quan, nhảy lò cò, đi chăn trâu, chăn vịt. Đặc biệt, chúng tôi đã được bố đưa đi bắt ếch trên đồng. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi được trải nghiệm đi bắt ếch, vô cùng thú vị và không bao giờ quên.

          Buổi sáng sớm hôm ấy, chúng tôi dậy sớm, đi ủng, mặc bộ quần áo cánh nâu mượn của hàng xóm cho thoáng mát và mang theo một cái thùng  có giỏ đâỵ lên trên, mồi câu là giun và ốc. Đêm hôm trước mưa rào nên trời khá mát mẻ. Cỏ trên bờ ruộng đẫm nước, bước lên cỏ nghe tiếng lép nhép, rất vui tai. Em trai tôi rất nghịch ngợm, nó dẫm mạnh chân xuống vũng nước đọng làm nước bắn lên tung tóe rồi cười vang thích thú. Thỉnh thoảng những cơn gió thôi qua làm tôi rùng mình ớn lạnh. Lúa vừa gặt xong, cánh đồng lúa trơ trụi chỉ còn những gốc rạ. Thân rạ được các bác nông dân đánh thành những gốc to sát góc ruộng.

Ếch là loại lưỡng cư, sống được cả trên cạn và dưới nước vì thế da của chúng rất ẩm ướt, trơn và nhớt. Bố tôi kể rằng ngày xưa ếch nhiều vô kể, ban đêm, sau cơn mưa ếch kêu ộp ộp cả đêm không sao ngủ được. Còn bây giờ thuốc diệt sâu và thuốc hóa học làm ô nhiễm môi trường, vì thế ếch, cua, ốc không sống được, ít dần đi. Chúng tôi dừng bước trước một đống rạ lớn. Đây chính là nơi chúng tôi bắt ếch. Theo hướng dẫn của bố tôi lật một đống rạ lên. Ôi may sao thấy ngay một chú ếch khá to, hai mắt thô lố nhìn tôi, tôi sững sờ nhìn lại quên cả lấy vợt chụp, định thần mất vài giây tôi vội vàng giơ vợt ra chụp nhưng thoắt một cái nó đã nhảy đi rồi, tôi quăng cả vợt theo nó nhưng không chụp được. Nó đã thoát, nhảy ra, chui vào một đống rạ khác và biến mất. Tiếng thằng em tôi bên cạnh hét lên : “ Anh Hải nó kìa “ làm tôi cuống cả lên lao người vồ nhưng lại trượt và ngã lăn quay ra. Bây giờ tôi mới hiểu thế nào là “ vồ ếch ”. Quần áo chúng tôi ướt, lấm lem nhem nhưng tôi cảm thấy rất thích thú và tiếp tục đi lật các đống rạ khác. Ô kìa, một con ếch nữa béo mập, trố mắt nhìn tôi, lần này tôi thận trọng hơn, né sang một bên và nhanh tay ụp cái vợt xuống. Nó sa lưới rồi. Chú ếch nằm gọn trong vợt. Tôi lấy hai ngón tay cái và trỏ ấn chặt vào eo chú ếch để nó không nhảy thoát được. Cảm giác lạnh, nhớt, trơn khi sờ vào da ếch làm tôi thấy sờ sợ. Tôi lấy hết dũng khí, ấn chặt eo ếch và bắt nó cho vào thùng. Nỗi vui sướng tràn ngập trong lòng tôi. Không phải dưới đống rạ nào cũng có ếch, nhiều khi chúng tôi chỉ trông thấy những con nhái bén, chẫu chuộc, ễnh ương. Sau khi lật hết các đống rạ, tôi chuyển sang bắt ếch trong hang. Theo kinh nghiệm của bố tôi, hang nào có miệng sần sùi là có ếch. Còn những hang miệng nhẵn nhụi thường có rắn. Khi xác định được hang có thể có ếch, tôi đeo gang tay và dùng thuổng đào cho miệng hang rộng ra và. Sau đó thò tay vào bắt. Tôi bắt thêm được  một con ếch và vài con cua. Còn bố tôi bắt được 5 con ếch và rất nhiều cua, ốc. Khoảng sau 3 tiếng, tôi đã cảm thấy mệt, mồ hôi ướt đẫm áo. Lúc này mặt trời đã lên cao, chúng tôi quyết định ra về với chiến lợi phẩm là gần chục con ếch, nhiều cua và ốc.

          Chiều hôm đó tôi được thưởng thức món ếch nấu chuối xanh và canh riêu cua. Trước đây, ở Hà Nội tôi đã được thưởng thúc món đùi ếch tẩm bột chiên giòn. Nhưng lần đầu tiên tôi được ăn món ếch chuối xanh. Mùi thơm của mẻ, lá lốt, vị bùi của miếng chuối  và miếng thịt ếch dai, ngọt đọng mãi trong luỡi của tôi. Có lẽ do tự mình trải nghiệm bắt được các chú ếch, cho nên tôi cảm thấy món ăn đồng quê này ngon tuyệt và không bao giờ quên.

           Chuyến  trải nghiệm bắt ếch lần này mang lại cho tôi thật nhiều cảm xúc. Cho đến bây giờ khi viết lại trải nghiệm này, trước mắt tôi vẫn hiện ra hình ảnh những chú ếch ngồi chồm chỗm nhìn tôi. Cảm giác lạnh, ướt và trơn khi sờ vào con ếch còn đọng mãi trong tôi. Đi bắt ếch thật tuyệt vời, tôi mong rằng sẽ được đi bắt ếch nhiều lần nữa và được bố cho đi trải nghiệm những trò chơi mà ngày xưa bố hay chơi.  


Tác giả: Trần Minh Hải ( HS 6A5)
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 0/5 trong 0 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh