Năm nào cũng vậy, cứ đến 27-28 tháng Chạp, gia đình tôi lại chuẩn bị về quê đón tết với ông bà. Bố tôi bảo: “Ăn Tết quê, là dịp để các con được gần gũi ông bà, và cảm nhận không khí đặc biệt của mùa xuân”.
Quê tôi là một vùng ngoại ô, cách trung tâm Hà Nội gần 30 km. Mọi năm, nhà tôi thường đi ô tô về quê. Nhưng năm nay anh em chúng tôi muốn có một trải nghiệm thú vị, nên đã chọn di chuyển bằng xe buýt điện. Đây là lần đầu tiên anh em tôi được đi xe buýt, chúng tôi rất hào hứng và hồi hộp nữa. Không khí phố phường những ngày sát Tết thật vui vẻ, náo nhiệt. Cứ đến mỗi điểm dừng xe buýt, lại có người lên, người xuống. Nhìn nét mặt ai cũng vui tươi, hạnh phúc. Nếu như trong nội thành là những tòa nhà, đường phố đông đúc tấp nập, thì khi ra ngoại thành là những cánh đồng xanh mướt mát, có dòng sông Hồng uốn lượn xung quanh. Các bà, các cô ríu rít đi chợ Tết, xôn xao cả một góc trời! Lòng tôi cảm thấy không khí mùa xuân thật nhộn nhịp. Cầm giỏ quà Tết với đầy những món bánh kẹo do mẹ tôi tự làm, tôi nói với mẹ: “Chắc ông bà sẽ thích giỏ quà này lắm đây vì đó là công sức tối qua mẹ con mình chuẩn bị mà!”. Tôi thì thầm vào tai em Dương: “Chắc là em Cốm và em Kai sẽ thích chiếc áo dài mà anh em mình tặng lắm đấy!”

Sau khi nghỉ ngơi, tôi giúp ông chuẩn bị nguyên liệu để gói bánh chưng. Âu đỗ vàng ươm được bà ngâm đãi sạch sẽ, những hạt nếp căng bóng, những miếng thịt lợn quê ướp hạt tiêu thơm lừng, những tàu lá dong xanh mướt...mọi thứ đã sẵn sàng. Ông vừa gói bánh vừa giải thích cho anh em tôi về cách làm và nguồn gốc của chiếc bánh chưng. Đôi bàn tay thô ráp của ông gói bánh thật là khéo léo, khiến anh em tôi mắt tròn mắt dẹt. Sau một hồi quan sát tỉ mỉ, dưới sự chỉ bảo của ông, tôi đã làm được một cái bánh chưng của riêng mình. Ông cũng gói cho mỗi anh em chúng tôi một chiếc bánh nhỏ và đánh dấu riêng của từng đứa. Tôi và ông phối hợp rất ăn ý nên chiếc bánh nào cũng đẹp. Tôi thấy rất vui.

Sau khi xếp bánh vào nồi, tôi giúp ông bắc bếp luộc bánh. Khi bê nồi bánh chưng, tôi thấy nó rất nặng nhưng nghĩ về chiếc bánh chưng ngon lành tôi vẫn cố gắng bê. Ông tôi bảo: “Bánh chưng phải luộc 12 tiếng mới ngon và dền”, nên anh em tôi sẽ thay phiên nhau trông bánh từ giờ đến đêm. Bên bếp lửa ấm cúng, chúng tôi tâm sự thật nhiều chuyện trong năm cũ và nghĩ ra đủ trò để trêu chọc nhau. Mẹ tôi mang ra mấy củ khoai lang từ trong thúng của bà. Mẹ bảo sẽ cho chúng tôi thưởng thức một món ăn mang hương vị tuổi thơ. Chúng tôi lại được một phen hồi hộp mong chờ từng giây phút.
Mẹ tôi bảo: “Giờ chúng ta vùi những củ khoai này vào trong đống than hồng. Tầm 15 phút nữa, các con nhớ lấy ra, chúng ta sẽ có những củ khoai nướng thơm ngon tuyệt hảo.”. Chúng tôi vâng vâng dạ dạ ra chiều nhớ lắm. Bên ngọn lửa bập bùng, anh em tôi cùng lũ bạn hàng xóm mải miết chơi hết trò này đến trò khác. Trò “ô ăn quan” được chơi bằng những hạt ngô trong thúng của bà. Trò “tam cúc” với những con pháo, con xe, con tượng... đưa chúng tôi qua nhiều cảm xúc. Lúc chiến thắng thì đứa nào đứa nấy cười tươi hể hả. Khi thua cuộc thì mặt mày đứa nào cũng bí xị như khi bị ăn đòn. Khi thua liên tục ba ván liền, tôi mới hốt hoảng nhớ ra những củ khoai vùi trong than đỏ. Sự thật là chúng đã cháy thành than, không ai còn nhận ra chúng là những củ khoai ban đầu nữa. Chúng tôi ngồi nhìn nhau trong tiếc nuối, còn tôi nghĩ thầm trong bụng: “Thua keo này ta bày keo khác, tí nữa ta lại chôm của bà 3 củ khoai nữa”.
Anh em tôi kiên trì canh bánh từ sáng đến tận sát giao thừa. Khi bánh đã chín, tôi hào hứng chạy ra giúp ông vớt những chiếc bánh đầu tiên. Ông tôi bảo: “Chiếc bánh ăn thử bao giờ cũng là chiếc bánh ngon nhất!”. Những hạt gạo mềm thơm hòa quyện với mùi đỗ xanh và thịt béo ngậy, chao ôi đúng là vị tết quê hương thật tuyệt vời. Đúng lúc đó, chuông đồng hồ điểm thời khắc giao thừa. Mọi người dành cho nhau cho nhiều lời chúc tốt đẹp nhất. Ông bà tặng chúng tôi những phong bao lì xì với lời chúc một năm mới bình an, mạnh khỏe và nhiều tiến bộ.

Mỗi dịp xuân về là một dịp người già thêm xuân, trẻ con thêm tuổi. Tôi ước mong sao, ông bà sẽ luôn có thật nhiều sức khỏe, đón nhiều mùa xuân cùng con cháu. Tôi gửi lời cầu chúc cho mọi người đều được bình an, vui vẻ. Riêng tôi, tôi cầu mong một năm mới có nhiều tiến bộ mới. Tôi sẽ quyết tâm rèn luyện để tôi của năm mới sẽ tốt hơn tôi của năm cũ. Không khí mùa xuân đã tràn ngập trong đất trời và trong cả tâm hồn tôi.
Tôi sẽ nhớ mãi giây phút này. Đón Tết nơi quê nhà, bên cạnh những người thân yêu, đó là điều hạnh phúc nhất!
Lê Minh Dũng - Học sinh lớp 6D trường THCS Thăng Long