20/3/2021 – Ngày Quốc tế hạnh phúc. Khái niệm về ngày Quốc tế hạnh phúc chưa bao giờ hiện hữu trong tôi cho đến ngày hôm ấy!
Trước hôm ấy 1 hôm, cô giáo chủ nhiệm lớp 6C – là lớp con gái tôi đang theo học gọi điện nhắc tôi đến để đóng vai là khán giả cho buổi tập duyệt trước của nhóm các con gồm 3 bạn Hà Chi, Thủy Ngân và Hưng để chuẩn bị cho cuộc thi “Sáng tạo trẻ” do Quận Ba Đình tổ chức cho các khối trên cùng địa bàn quận.
Đề tài đăng ký dự thi của các con với chủ đề “Tăng cường truyền thông cho học sinh về phòng chống dịch bệnh Covid 19“. Buổi tổng duyệt được tranh thủ diễn ra sau giờ học chiều, kết quả buổi tổng duyệt khá uể oải và thất bại. Cũng dễ hiểu để lý giải cho sự thất bại đó vì các con đang trong giai đoạn thi giữa kỳ nên có quá ít thời gian để chuẩn bị cho bài dự thi. Tôi thực sự thấy lo lắng và ái ngại vì chỉ đến sáng ngày mai thôi, nhóm của các con với hành trang rời rạc, lạc lõng và non yếu kia sẽ tham dự vào đấu trường với vô số các đối thủ mạnh đến từ các trường có truyền thống thi đấu tại các cuộc thi lớn. Trái ngược với sự lo lắng và ái ngại của tôi, cô giáo chủ nhiệm PhạmThu Hoài đã rất ân cần, động viên giúp các con lấy lại tinh thần và trách nhiệm của mình. Ý thức được được điều đó, 3 bạn nhỏ đã quyết định tập trung về nhà Hà Chi để tự thảo luận và làm việc nhóm. Buổi làm việc nhóm tối hôm đó diễn ra thực sự nghiêm túc, các con kết thúc công việc khá là muộn.

Ngày hôm ấy, đúng 7h15 các con đã có mặt tại địa điểm thi (Trường THCS Giảng Võ) để cùng nhau tập duyệt lại 1 lần nữa trước khi thuyết trình đề tài trước ban giám khảo. Hội trường lớn sức chứa khoảng 300 người tham dự khá là sôi động. Các đội tham dự cuộc thi phong phú từ đề tài đến độ tuổi. Đây là lần đầu tiên các con được tham dự 1 cuộc thi mang tính quy mô lớn như vậy nên sự lo lắng, sợ sệt hiện rõ trên khuôn mặt của các con.
Cuộc thi sơ khảo với hơn 30 đề tài tham dự thuộc khối cấp 2 chính thức diễn ra. Phần thuyết trình trước ban giám khảo của các con đã khiến tôi và cô giáo chủ nhiệm vỡ òa trong cảm xúc, thực sự bất ngờ trước sự kết hợp nhuần nhuyễn của các con về khả năng thuyết trình và sự tự tin khi trả lới các câu hỏi của ban giám khảo. Chúng tôi ngỡ ngàng về sự thay đổi về tác phong, phong cách của các con khi chỉ sau 1 buổi tối nghiêm túc ôn luyện đã thực sự trở thành những “chiến binh nhí” dũng cảm và tràn đầy sự tự tin. Đề tài của các con dự thi không mang tính đột phá và thời sự, vì nội dung về dịch bệnh Covid 19 đã được truyền thông rộng rãi và phổ biến trên toàn thế giới, hơn nữa một số nước trên thế giới còn có chủ trương miễn dịch cộng đồng, sống chung với dịch bệnh. Mặc dù là đội nhỏ tuổi nhất, nhưng nhóm các con được ban giám khảo đánh giá cao về khả năng làm việc nhóm, khả năng thuyết trình, sự khiêm tốn, ý chí cầu thị và mong muốn được học hỏi của các con. Tôi thực sự xúc động với câu nói của các con với ban giám khảo: “Đây là lần đầu tiên chúng con được tham dự cuộc thi với phạm vi ngoài nhà trường, chúng con hơi bỡ ngỡ và choáng ngợp với các bạn và anh chị khác cùng thi vì các đề tài của các anh chị quá chỉn chu và chuyên nghiệp. Phần thuyết trình vừa rồi, chúng con đã cố gắng thể hiện hết sức với khả năng của mình nên chúng con rất mong nhận được sự ủng hộ của BGK để có thể được tiếp tục với cuộc thi này ở vòng tiếp theo.”

Vòng sơ khảo đã kết thúc, 10 đội xuất sắc nhất sẽ được vào vào chung kết diễn ra vào buổi chiều trong ngày. Giờ công bố kết quả đã đến, tôi và cô giáo chủ nhiệm không quá kỳ vọng vào việc các con có được vào vòng chung kết hay không. Chúng tôi đã quá mãn nguyện và tự hào về các con vì đã hoàn thành tốt, thậm chí xuất sắc hơn cả kỳ vọng của chúng tôi. Và rồi… chúng tôi đã vỡ òa cảm xúc, đã khóc khi Trường THCS Thăng Long với đề tài của các con được gọi tên trong số 10 đề tài được chọn vào vòng chung kết. Đây là kết quả xứng đáng dành cho sự nỗ lực của các con.
“Nếu các con đã chấp nhận tham gia cuộc thi thì trước tiên các con phải có trách nhiệm với chính bản thân các con, có trách nhiệm với cô giáo chủ nhiệm – Người đã hướng dẫn và đồng hành cùng các con trong đề tài dự thi này, có trách nhiệm với ngôi trường thân yêu, cái nôi dinh dưỡng nuôi dưỡng học thức cho các con – Trường THCS Thăng Long”, đây là câu khẩu hiệu cũng như liều thuốc tinh thần, tăng sự quyết tâm và ý chí của các con mà tôi và cô giáo chủ nhiệm thường động viên các con khi tinh thần và ý chí của các con bị giảm sút do áp lực của cuộc thi.
Sau thời gian công bố danh sách các đề tài được vào vòng tiếp theo, các con chỉ có 4 giờ đồng hồ để chuẩn bị ôn tập và tâm lý để tiếp tục trải nghiệm với cuộc thi. Tại vòng thi này, mức độ khó về yêu cầu của ban giám khảo sẽ tăng lên, áp lực dành cho các con cũng nhiều hơn. Sau thời gian nghỉ ngơi và ăn trưa, các con được sự dẫn dắt và hướng dẫn tận tình của cô giáo chủ nhiệm đã rất nghiêm túc ôn luyện. Vì thời gian quá gấp nên có những lúc cơn đau dạ dày khiến cô giáo chỉ dám ngồi nghỉ khoảng 5 phút rồi lại tiếp đồng hành cùng các con. Cô và các con thường trêu đùa với nhau rằng: “Chúng ta đang chịu khó nhặt củi để đốt, đốt và đốt hết trong vòng 10 phút” (10 phút là tiêu chuẩn được phép thuyết trình cho mỗi đề tài mà BGK đặt ra).

Bước vào vòng chung kết, tâm lý các con trước khi vào phòng thi khá hoang mang, ánh mắt các bạn nhỏ còn đỏ hoe, vừa đi vừa lẩm nhẩm ôn bài. Trước khi bước vào phòng thi, cô giáo chủ nhiệm đã kịp thời động viên các con: “Cô và các con đã làm rất tốt và làm hết sức trong khả năng của mình. Chỉ có 10 phút để các con đốt hết tất cả củi các con đã gom trong thời gian qua, và sau đó chúng ta sẽ hiên ngang rời khỏi cuộc thi này như những chiến binh nhí dũng cảm, chúng ta đã chiến thắng bản thân mà không cần biết đến kết quả ra sao”.
Vẫn là nội dung không hề mới về chủ đề Covid 19, các con đã thuyết phục BGK vẫn bằng sự tị tin, nhiệt huyết, khiêm tốn và sự chín chắn trong những suy nghĩ còn non nớt của mình. Tôi xin được trích dẫn 1 số đoạn thuyết trình của các con về đề tài trong cuộc thi như sau: “Chúng con là những học sinh vừa rời khỏi môi trường tiểu học nên vẫn còn bỡ ngỡ và non nớt. Chúng con đến với cuộc thi này để truyền tải 1 thông điệp rằng, việc truyền thông và nhận thức rõ về dịch bệnh không phải là công việc của riêng ai, mà là của tất cả mọi người, trong đó có cả những bạn nhỏ như chúng con. Chúng con luôn nhớ lời Bác Hồ dạy: “Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình”, chính vì vậy chúng con xin được làm những tuyên truyền viên nhí để làm nhiệm vụ tuyên truyền và truyền thông cho các bạn trong lớp con và cho trường của chúng con” ….và cả những yếu tố gây cười cho ban giám khảo như khi các con giơ khẩu hiệu 5K lên thuyết trình rằng: “Quy tắc 5K này là quy tắc mà lớp chúng con đã thuộc lòng, vì nó giống như bài kiểm tra đầu giờ của chúng con. Chúng con đều biết, nhiều người biết, nhưng vẫn còn 1 số người không biết cụ thể như mẹ của con. Con về hỏi mẹ có biết về quy tắc 5K không thì mẹ lắc đầu bảo ko biết. Lúc đó con lại đóng vai trò là tuyên truyền viên nhí giải thích và tuyên truyền về quy tắc 5K cho mẹ con”. Nghe đến đây tôi cũng hơi chạnh lòng vì ban đầu khi chưa được tiếp xúc với đề tài của các con thì tôi cũng nằm trong nhóm người không biết đến quy tắc 5K.
“Có những điều tưởng chừng như rất đơn giản, nhưng lại hết sức thiết thực và thực tế. Tuổi các con còn quá nhỏ và các con đã có một bài toán đơn giản hợp với khả năng và trình độ, nhưng ý nghĩa và hiệu quả mang lại rất thực tiễn. Chú thích bài toán đơn giản này hơn những bài toán về robot tự động, những bài toán mang tầm vĩ mô…”, đó là lời nhận xét của 1 trong số những vị ban giám khảo hôm ấy. Sau những lời nhận xét của ban giám khảo đến phần chất vấn hỏi đáp cũng không làm khó được các con. Tuy có những câu trả lời chưa thực sự được tốt, vẫn còn rất ngây thơ và non nớt nhưng với sự cầu thị của mình các con nói “chúng con vẫn còn nhỏ, kiến thức vẫn còn hạn chế nên chúng con mong nhận được sự đóng góp và góp ý của ban giám khảo để chúng con trưởng thành hơn” đã gây được thiện cảm cho ban giám khảo.
Cuộc thi đã khép lại, kết quả sẽ được công bố sau 1 tuần. Đối với các phụ huynh và cô giáo chủ nhiệm, những người đã cùng đồng hành cùng các con từ lúc tập duyệt còn rời rạc, lủng củng, non nớt cho đến khi các con thực sự bùng nổ và đúng nghĩa “cháy” như cô giáo thường động viên các con, thì dù kết quả có như thế nào thì trong chúng tôi, các con đã thực sự trở thành những “chiến binh nhí” dũng cảm và chiến thắng.
Ngày hôm ấy đã để lại trong tôi ngập tràn những cung bậc cảm xúc, và từ đó tôi mới biết 20/3 là ngày Quốc tế hạnh phúc.
