Một tiết học văn đầy cảm xúc!

13/10/2022
buổi học kết thúc trong những cảm xúc nghẹn ngào, thổn thức của những cô cậu học trò, nhưng cũng đầy sự vui vẻ, ý nghĩa vì tiết học hôm ấy giúp chúng tôi hiểu thêm về nhau, một sợi dây vô hình kéo chúng tôi sát gần lại với nhau hơn như những anh chị em trong gia đình, đúng nghĩa với tên gọi “Gia đình 7D”.

Đã bao giờ bạn được trải nghiệm một tiết học đặc biệt đến nỗi mà vui có, buồn có, đắng cay ngọt bùi đủ cả chưa? Sáu năm đèn sách, chưa có một ngày nào mà tôi nghĩ rằng bản thân mình sẽ được trải nghiệm tiết học ấy, tiết học mà chắc hẳn dù bạn học ở đâu, đến phương trời nào đi chăng nữa thì bạn chỉ có thể tìm thấy nó ở tập thể gia đình 7D mà thôi. Nhiều anh chị và các bạn đi qua lớp tôi còn nghĩ rằng, chắc lớp 7D đang xem một bộ phim buồn lắm, xúc động lắm thì mới có những giọt nước mắt nghẹn ngào ấy. Hoàn toàn không phải! Những giọt lệ ấy chính là cảm xúc chân thật tuôn trào trong trái tim của mỗi bạn, giọt này tiếp nối giọt khác, có lẽ ai cũng có những câu chuyện riêng, những suy nghĩ riêng để rồi nước mắt cứ tự dưng tuôn trào khi nghe một giai điệu sâu lắng, từng dòng thơ như khắc vào kỷ niệm tuổi học trò. Nhưng tôi nghĩ rằng, những câu chuyện riêng ấy cũng chỉ hướng về một chữ “Mẹ”.

Khi được nghe cô giáo chủ nhiệm thông báo về việc lớp tôi sẽ có tiết hội giảng văn vào ngày thứ sáu, lúc ấy tôi với suy nghĩ đơn thuần giống như ở hồi cấp 1 rằng một buổi dự giờ sẽ diễn ra theo một khuôn mẫu nhất định, giáo viên chỉ giảng, đặt câu hỏi và học sinh giơ tay trả lời mà không phải diễn ra một cách tự nhiên, chân thật. Nhưng khi tôi nhìn và nghe thấy tiêu đề bài “Mẹ”, chỉ một chữ thôi mà lại ẩn giấu đầy cảm xúc yêu thương, bồi hồi khi hướng về ngày 20/10, một ngày dành cho các đấng sinh thành thì tôi đã thấy xúc động rồi. Mẹ luôn là đề tài bất tận cho các cảm hứng sáng tác thơ ca, nên khi được giới thiệu về chủ đề của bài thì lớp tôi như trở thành một lò đào tạo thi sĩ trẻ, hàng loạt các “tác phẩm để đời” cứ thế được sáng tác. Nhưng trong hàng loạt những bài thơ ấy, thì vẫn có ba bài thơ để lại cho tôi nhiều xúc cảm nhất đó chính là tác phẩm của bạn Gia Hân, Hải Đăng và Hoàng Huy.

Gia Hân, Hải Đăng, Diễm My

Mở đầu là tác phẩm “Con yêu mẹ” của bạn Gia Hân. Dẫu chỉ có hai khổ ngắn ngủi, nhưng toàn bộ tình cảm thương yêu đều được bạn gửi gắm trọn vẹn trong ấy. Trong bài thơ của bạn, Hân đã thể hiện một lòng biết ơn sâu sắc đối với người mẹ thân yêu của mình khi đã hi sinh 13 năm tuổi trẻ để lo cho hai chị em một cuộc sống tốt nhất. Nhờ sự biết ơn ấy mà bạn đã gửi đến mẹ của mình những lời đầy sự chân thành rằng bạn sẽ cố gắng hết mình trở thành một con ngoan, trò giỏi để không phụ tấm lòng hy sinh cao cả của mẹ.

Tiếp theo, một tác phẩm cũng cực kì ấn tượng nữa đến từ bạn Hải Đăng với bài thơ “Cảm ơn mẹ”. Mẹ vừa là cô tiên, vừa là tia nắng và cũng vừa là ngọn lửa sưởi ấm lòng, mẹ luôn cho con tình yêu thương ngọt ngào, là người gần gũi nhất, quan tâm nhất vì mẹ đã trải qua những nỗi đau để sinh con ra đời. Nhờ có mẹ ở bên động viên, dìu dắt con trên quãng đường đời nên con mới có thể trưởng thành như ngày hôm nay. Sáng tác những bài thơ thật hay bằng chính những rung động của trái tim mình để tặng mẹ, đó chắc chắn là món quà tình cảm không gì quý giá bằng.

Bài thơ cuối cùng mang tên “Cuộc đời của mẹ” do bạn Hoàng Huy thể hiện, đây cũng là bài thơ mà mang lại cho tôi cũng như cả lớp nhiều cảm xúc nhất. Trong bài thơ, bạn đã kể về cuộc đời của mẹ, một người mẹ rất đặc biệt. Khi mới chỉ năm tuổi thôi, mẹ bạn đã phải trải qua nỗi đau mất cha mất mẹ, mất cả gia đình rồi trở thành trẻ mồ côi, có lẽ vì đã quá thấu hiểu nỗi đau gia đình nên mẹ luôn cố gắng lo cho bạn một cuộc sống tốt nhất. Lên bảy tuổi thì lại một biến cố nữa ập đến, mẹ Huy mắc bệnh hiểm nghèo và từ đó, mẹ bạn chỉ nhìn thấy ánh sáng lờ mờ. Mang trong mình nhiều nỗi bất hạnh như vậy nhưng mẹ Huy đã không nản chí mà tiếp tục lên Hà Nội để lập nghiệp, và cũng cùng lúc ấy đã gặp được bố của bạn. Dù gặp phải nhiều khó khăn, thử thách, bị gia đình cấm cản nhưng hai người đã không ngừng nỗ lực để có thể nuôi dạy con nên người. Trong thơ, Huy có viết:

“Tuy là người khiếm thị

Nhưng mẹ đã kiên cường

Vượt lên trên số phận

Phấn đấu để thành công.”

Hoàng Huy trong tiết học

Đó cũng là câu thơ thể hiện sự quý trọng đối với mẹ, mẹ bạn quả là một người quá đỗi tuyệt vời, kiên cường cố gắng để chiến thắng số phận bất hạnh ấy. Và giờ đây, khi đã lớn khôn và trưởng thành, bạn luôn cảm thấy tự hào về mẹ và có thể nói với mẹ rằng: “Mẹ là người phụ nữ; Tuyệt vời nhất của con.” Nghe xong câu thơ ấy, mỗi giọt nước mắt rơi xuống trên trang sách đều ẩn chứa rất nhiều sự xúc động không tả xiết khi nhớ về mẹ của mình. Qua những bài thơ trên, các bạn cũng đã gửi gắm đến cho chúng ta một thông điệp: “Hãy biết trân trọng, yêu quý mẹ của mình nhất khi còn có thể.”

Rất nhiều các bạn khác cũng muốn gửi gắm tình cảm của mình vào những câu thơ chứa chan sự yêu thương. Nhờ những câu thơ ấy mà hai mẹ con có thể thấu hiểu nhau hơn, nhờ những câu thơ ấy mà tất cả lời ăn năn, hối lỗi các bạn muốn gửi đến mẹ của mình vào lúc nóng giận, bồng bột, cả lời cảm ơn đối với hy sinh thầm lặng, cao cả của đấng sinh thành dành cho gia đình đều được bộc lộ tất thảy. Chắc hẳn rằng, sau tiết học ấy, nhiều gia đình đã trở nên hạnh phúc hơn và “Gia đình 7D” đã thật sự gần gũi, đồng cảm với nhau hơn cũng nhờ một sự hy sinh cực kỳ thầm lặng nữa đến từ “mẹ” của 39 người con chính là mẹ Oanh - cô giáo chủ nhiệm lớp tôi. Mong rằng khi các bạn có những giây phút thật sự ấm áp bên mẹ của mình, thì hãy đừng quên công lao to lớn của người mẹ này nhé!

Cô giáo Trần Thị Oanh - GVCN lớp 7D

Cuối cùng, buổi học kết thúc trong những cảm xúc nghẹn ngào, thổn thức của những cô cậu học trò, nhưng cũng đầy sự vui vẻ, ý nghĩa vì tiết học hôm ấy giúp chúng tôi hiểu thêm về nhau, một sợi dây vô hình kéo chúng tôi sát gần lại với nhau hơn như những anh chị em trong gia đình, đúng nghĩa với tên gọi “Gia đình 7D”.

Vũ Hương Giang - Học sinh lớp 7D năm học 2022-2023
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 28 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh