Bản hùng ca Mùa Thu

24/08/2025

Tháng Chín lại về, bầu trời như cao hơn, xanh hơn, ánh nắng dịu dàng rơi xuống từng mái nhà, từng con phố, như rót vàng lên ký ức lịch sử, làm lòng người bừng lên một niềm tự hào vừa rực rỡ, vừa thân thương. Khắp các ngả đường, từ thành phố náo nhiệt đến làng quê bình yên, những lá cờ đỏ sao vàng đồng loạt tung bay trong gió, rực rỡ như những ngọn lửa bất diệt.
Loa phát thanh vang lên những khúc nhạc hào hùng, đưa ta trở về khoảnh khắc thiêng liêng của mùa thu năm 1945. Người người đổ ra đường với khuôn mặt rạng ngời, trẻ nhỏ ríu rít vẫy cờ, người già lặng lẽ ngồi nhìn phố phường đông vui với ánh mắt lấp lánh tràn đầy niềm tự hào. Trong nhịp sống thường nhật tưởng chừng vội vã, Ngày Quốc khánh như một ngày hội chung, một bản nhạc ngân lên trong lòng dân tộc, khiến mọi trái tim cùng chung một nhịp đập.

Ngày 2/9/1945– một ngày không thể nào quên. Sáng hôm ấy, quảng trường Ba Đình chật kín hàng vạn người dân từ khắp nơi hội tụ về, ai nấy đều hồi hộp chờ đợi khoảnh khắc trọng đại. Và rồi, từ lễ đài, tiếng nói của Bác Hồ vang lên, trầm hùng mà ấm áp, giản dị mà đầy khí phách: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã trở thành một nước tự do, độc lập.” Một câu nói làm bừng lên cả một dân tộc – dòng chảy lịch sử tưởng chừng khép kín đã mở ra một trang mới. Lời Bác không chỉ là tuyên ngôn chính trị, mà là bản hùng ca của tinh thần dân tộc, của khát vọng sống, khát vọng tự do vượt qua biết bao thế kỷ gian khó. Lịch sử bước sang một trang mới, dân tộc Việt Nam chính thức tuyên bố với thế giới, rằng: chúng ta là một dân tộc tự do.

Ý nghĩa của ngày 2/9 không dừng lại ở một sự kiện lịch sử. Đó còn là một mốc son gắn kết quá khứ – hiện tại – tương lai của cả một dân tộc. Ngày hôm ấy đã trở thành biểu tượng của sức mạnh đoàn kết, của khát vọng độc lập, của ý chí quật cường mà bất kỳ người Việt Nam nào cũng cảm nhận được trong trái tim mình.

Mỗi dịp 2/9, khi đi giữa những con phố rợp cờ hoa, nhìn thấy những hình ảnh hân hoan, ta nhận ra bóng hình đất nước: những công nhân, nông dân, trí thức – tất cả đều đang góp nhặt từng mảnh ký ức, giữ cho ngọn lửa độc lập không bao giờ tắt. Quốc khánh vì thế không còn là ngày hội ngắn ngủi, mà là dòng chảy lịch sử thấm vào từng trái tim, khiến mỗi người cảm nhận được sự vĩ đại của quá khứ và trọng trách của hiện tại.

Ngày Quốc khánh- 2/9 cũng là ngày nhắc nhở thế hệ trả ngày nay ta cần phải biết ơn. Độc lập hôm nay không đến từ những điều giản đơn. Nó là kết tinh của bao nhiêu sự hi sinh thầm lặng, của những bà mẹ tiễn con ra trận rồi không bao giờ thấy trở về, của những người lính ngã xuống giữa tuổi xuân, của những đêm hành quân rách nát manh áo nhưng vẫn sáng bừng niềm tin. Máu đào của biết bao thế hệ đã nhuộm thắm màu cờ đỏ sao vàng. Chính bởi thế, Quốc khánh không chỉ để ăn mừng, mà còn để nhắc nhở thế hệ hôm nay về trách nhiệm gìn giữ và phát huy.

Đối với thanh niên hôm nay, yêu nước không chỉ là xúc động khi nghe Quốc ca, không chỉ là tự hào khi nhìn lá cờ bay phấp phới, mà còn là hành động cụ thể: học tập, lao động, sáng tạo, dấn thân. Yêu nước là đem trí tuệ và nghị lực của mình góp phần xây dựng một Việt Nam giàu mạnh, văn minh. Đó là cách chúng ta tiếp nối khát vọng từ mùa thu năm xưa, khẳng định rằng đất nước này không chỉ có quá khứ oai hùng mà còn có một tương lai rực rỡ.

Ngày 2/9 sẽ mãi là ngày hội của dân tộc, là lời hẹn thề bất tử nối quá khứ và tương lai; là tình yêu Tổ quốc rực cháy, thôi thúc ta tiếp tục bước đi, viết tiếp những trang sử vàng son cho đất nước.

Đinh An Khanh- Lớp 8A3
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 24 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh