Mùi hoa sữa tỏa khắp trời,
Lá vàng rơi nhẹ, cuốn rơi theo chiều.
Hồ Gươm mặt nước trong veo,
Phố xưa dịu mát, mây treo lưng trời.
Hương cốm mới, quyện chiều phai,
Tiết thu se lạnh, gió bay lững thầm.
Xanh xanh nếp lá ngẩn ngơ,
Ngọt lành đầu lưỡi, chờ thu trở về.
Gió lay từng chiếc lá khô,
Rơi nghiêng góc phố, thẫn thờ bóng ai.
Hà Nội thu đến miệt mài,
Bình yên khẽ hát, lắng hoài chân ai.
Tháng mười một tiếng thề say,
Thu qua rồi đến, nhớ hoài chẳng nguôi.
Hà Nội mãi giữ trong tôi,
Mùa hoa sữa thắm, lá rơi ngập trời.