“Leng keng leng keng…” Tôi bừng tỉnh khỏi giấc ngủ với tiếng kêu inh tai của chiếc đồng hồ báo thức . Lần này không thứ gì có thể níu kéo được tôi chìm sâu vào giấc ngủ thêm một giây phút nào nữa. Nhịp tim tôi không ngừng đập một cách nôn nao háo hức. Hôm đó, ngày 21/2, ngày đi tham quan cùng trường Thăng Long, cùng các bác phụ huynh và tập thể 8C yêu dấu, ngày mà tôi đã chờ đợi rất lâu rồi.

(Phút giây vui vẻ, thư giãn của tôi)
Không khí của buổi sáng sớm cuối xuân yên ắng cùng với mây mù, mưa phùn tạo nên bầu không gian, lạnh lẽo bỗng hôm nay lại trở nên nhộn nhịp vô cùng khi tôi đặt chân vào trường. Lớp và bạn bè đang vẫy gọi tôi mau đến xếp thành hàng. “Từ từ đã các bạn tôi ơi”, có vẻ ai cũng chẳng thể chờ thêm để được đi nữa rồi.
Điểm đến lần này là Quảng Ninh Gate. Thật trùng hợp!
Nơi mà tôi đang đặt chân đến này lại chính là nơi tôi đã được mẹ đưa đi hồi còn nhỏ, nơi mà những tấm ảnh kỉ niệm tôi còn cất giữ trong máy bấy lâu giờ mới được nhớ lại.Tôi còn mang máng nhớ chỗ mình đã từng chụp ảnh, khu vui chơi mình đã tham gia và nơi mình và mẹ đã ngủ một đêm ở đấy. Cảm giác quen thuộc này mang cho tôi một ấn tượng sâu đậm. Chỉ khác , lần này niềm vui đã nhân đôi khi tôi được chung vui cùng các bạn mình.
Sau khi chụp những tấm ảnh kỉ niệm tập thể.Tôi dẫn ngay bạn mình ra chỗ mình đã chụp ảnh cùng mẹ để làm vài kiểu kỉ niệm.Trông nó vẫn như cũ ,chỉ là một số đã hằn nên dấu hiệu rêu phong của thời gian nên thay đổi chút mà thôi. Tôi cũng đã say đắm trong vẻ đẹp nên thơ của chiếc cầu mang tên màu tím kia.

(Bức ảnh gia đình thứ hai của tôi)
Khu vui chơi, nơi mà những trò ngoạn mục nâng sự phấn khích đến tận cùng hòa lẫn tiếng nói, tiếng cười ồn ào náo nhiệt của học sinh đông không tưởng. Chiếc vé trò chơi sớm cũng đã bị tích hết trở nên vô dụng là lúc để mọi người trở về ăn trưa. Bữa trưa cả lớp mong chờ sau thời gian hoạt động hết công suất ở khu vui chơi nên ai cũng phải thốt lên “ngon quá!”
Thời gian hôm nay trôi nhanh đến lạ, đương nhiên tôi đã quyết không để thời gian chạy qua một cách lãng phí nên đã tích cực tham gia trò chơi team building của nhà trường. Lần nào cũng vậy, trò chơi team building bao giờ cũng là hoạt động tập trung được nhiều nhất học sinh của trường tham gia.Dưới sự hướng dẫn của anh MC vui tính, học sinh các nhóm có điều kiện để thể hiện năng khiếu và kĩ năng hợp tác của mình. Tuy lớp tôi không giành chiến thắng trong hoạt động vui chơi này nhưng chương trình đã để lại cho chúng tôi nhiều cảm xúc đặc biệt.
Nhưng tiếc quá! Tiếng của cô Linh đã cất lên yêu cầu học sinh dọn dẹp ra về. Tiếng gọi trở về làm tôi có chút hơi buồn trong lòng, dù vẫn muốn ở lại đây thêm một chút nữa nhưng khi thấy các bạn mình ai ai cũng bắt đầu chuẩn bị đồ thì tôi cũng đành đứng lên thu dọn và ra xe cùng các bạn để trở về trường.
Tôi thật cảm ơn Thăng Long đã cho tôi những chuyến đi thật vui và ý nghĩa bên tập thể lớp. Sự tận tâm đồng hành của các bác phụ huynh cũng như sự nhiệt tình của cô chủ nhiệm càng tiếp cho tôi thêm động lực trong chặng đường học hành trải dài sắp tới .