Ngày 30-4-1975 đã đi vào lịch sử dân tộc Việt Nam như một dấu son chói lọi. Đó là ngày đất nước hoàn toàn giải phóng, Bắc - Nam sum họp một nhà, chấm dứt năm mươi năm chiến tranh khốc liệt và mở ra kỷ nguyên mới – kỷ nguyên hòa bình, độc lập và thống nhất. Chiến thắng ấy không chỉ mang ý nghĩa lớn lao đối với dân tộc Việt Nam, mà còn trở thành biểu tượng cho khát vọng tự do của các dân tộc bị áp bức trên thế giới.
Sau chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954, đất nước ta tạm thời bị chia cắt ở vĩ tuyến 17. Miền Bắc đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội, còn miền Nam tiếp tục cuộc đấu tranh gian khổ chống lại đế quốc Mỹ và chính quyền tay sai. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, toàn dân đã đoàn kết, chiến đấu với biết bao hy sinh. Những mốc son như phong trào "Đồng khởi", chiến thắng Ấp Bắc, Tổng tiến công Mậu Thân, và đỉnh cao là Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử… đã dẫn đến ngày toàn thắng 30-4.
Trưa hôm ấy, tiếng xe tăng húc đổ cổng Dinh Độc Lập vang vọng như tiếng chuông kết thúc chiến tranh, mở ra bình minh của hòa bình. Đất nước vỡ òa trong niềm vui đoàn tụ. Mỗi người dân, dù ở miền xuôi hay miền ngược, đều cảm nhận được sự chuyển mình thiêng liêng của dân tộc – khi máu xương bao thế hệ đã hóa thành hoa của tự do.

Hôm nay, khi em được sống trong những ngày tháng Tư rực rỡ, kỷ niệm 50 năm ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, em càng cảm nhận rõ hơn niềm tự hào dân tộc. Đất nước, đâu đâu cũng rợp bóng cờ đỏ sao vàng. Trên báo đài, trong các buổi sinh hoạt dưới cờ, trong các hoạt động văn nghệ – thể thao, ai cũng háo hức hướng về ngày đại lễ của đất nước. Không khí tưng bừng, vui tươi lan tỏa khắp nơi khiến em thêm yêu Tổ quốc mình, yêu hơn cả sự bình yên mình đang có.

Với em, ngày 30-4 không chỉ là một trang sử hào hùng, mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm của thế hệ hôm nay. Em biết ơn sự hy sinh của bao thế hệ cha anh, và tự nhủ phải sống thật tốt, học thật chăm, rèn luyện thật nghiêm túc để sau này góp phần dựng xây quê hương. Mỗi khi giai điệu “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng” vang lên, lòng em lại dâng trào một niềm xúc động khó tả.
Em tự hào là con cháu của một dân tộc kiên cường bất khuất, và em sẽ luôn ghi nhớ: hòa bình hôm nay là kết tinh từ máu xương ngày hôm qua – là động lực để em bước tiếp với tất cả yêu thương, khát vọng và trách nhiệm.