Trang chủ Tin tức - sự kiện

Cảm xúc về một bài thơ

03/03/2025

Bài thơ “Mẹ và quả” của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã để lại cho em ấn tượng vô cùng xúc động. Tác giả đã thể hiện tình yêu thương và sự biết ơn sâu sắc đến người mẹ qua bài thơ này.

“Những mùa quả mẹ tôi hái được

Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng”

Hai câu thơ đầu nói lên sự trưởng thành của bầu, của bí và sự khôn lớn của con đều được chăm sóc từ hai bàn tay mẹ.

“Những mùa quả lặn rồi lại mọc

Như Mặt Trời, khi như Mặt Trăng”

Hai câu thơ này, tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh được hiểu rằng hết mùa quả này thì sẽ có một mùa quả mới nối tiếp bằng sự chăm sóc tận tụy từ đôi bàn tay tần tảo của mẹ.

“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên

Còn những bí và bầu thì lớn xuống

Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn

Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi.”

Trong khổ thơ này, tác giả đã sử dụng phép đối lập, người con được mẹ chăm sóc thì “lớn lên”, còn những quả bí và bầu mẹ chăm sóc tận tình thì “lớn xuống” và ngày càng trĩu nặng.

“Và chúng tôi, một thứ quả trên đời

Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái

Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi

Mình vẫn còn một thứ quả non xanh?”

Đối với bốn câu thơ ở khổ cuối, em đặc biệt xúc động với hai câu cuối bài. Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ, lấy hình ảnh “ bàn tay mẹ mỏi” để chỉ người mẹ suốt đời vì con mà đã không còn sức lực nữa. Tiếp đến là biện pháp tu từ ẩn dụ, dùng hình ảnh “quả non xanh” chỉ sự trưởng thành, còn non dại, vụng về của mình. Hai dòng thơ này đã diễn tả được tâm trạng lo lắng, trăn trở và chút ân hận của nhà thơ. Thật biết ơn khi đọc xong bài thơ này. Qua đó, em thấy được sự hi sinh thầm lặng mà vất vả của mẹ để cần biết ơn, biết trân trọng và hiếu thảo với mẹ mình hơn. Em mong cho tất cả những người mẹ trên thế giới này đều được yêu thương và hạnh phúc!

Lưu Minh Châu - Lớp 7C
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 36 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh