Vậy là chúng tôi đã kết thúc hai ngày của đoàn thiện nguyện tặng sách giáo khoa, học bổng cho học sinh các trường thuộc huyện Sìn Hồ, một trong những huyện khó khăn nhất của tỉnh Lai Châu.
Chương trình của chúng tôi là sự phối kết hợp của chuyên viên Sở GDĐT Hà Nội và hai trường- THCS Thăng Long - THCS Dịch Vọng Hậu. Đại diện đoàn trường THCS Thăng Long gồm có đồng chí Hà Minh Thắng- bí thư Chi đoàn, Nguyễn Thanh Tùng-đại diện tổ Văn phòng và bác Lê Tuấn Khanh-đại diện CMHS trường Thăng Long
Ngày thứ nhất của đoàn!
Hành trình của đoàn chúng tôi vượt qua biết bao nhiêu đường đất quanh co, núi cao vực sâu, đèo dốc, thời tiết lúc nắng lúc mưa, những sạt lở núi đồi. Rồi mệt mỏi như tan biến khi đến được điểm đến đầu tiên, ngôi trường THCS Hồng Thu, huyện Sìn Hồ, tỉnh Lai Châu. Dù lúc này đã về chiều muộn, trời sắp tối nhưng thật sự là xúc động khi nhìn vào sân trường: Các con học sinh và thầy cô giáo ở nơi đây vẫn chờ đợi đoàn. Bù đắp cho những chờ đợi ấy, cả đoàn chúng tôi ùa xuống, mừng vui, tay bắt mặt mừng ríu rít chào hỏi các bạn học sinh và các thầy cô giáo nơi đây. Những món quà chuyển xuống nhanh chóng, sắp xếp ngay ngắn trên sân khấu và lần lượt trao tận tay các bạn học sinh trong niềm xúc động rưng rưng và niềm vui hạnh phúc của cả người trao, người nhận. Những món quà nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa, từ các bạn học sinh của các trường thuộc Quận Ba Đình, Cầu Giấy và Hoàn Kiếm được gửi đến các bạn học sinh vùng cao Tây Bắc xa xôi.
Nắng chiều tắt, trời đã tối hẳn, cũng là lúc chúng tôi chia tay với các em nhỏ, về điểm nghỉ đêm đã được lên trong lịch trình. Bữa tối của đoàn thật vui với sự tiếp đón nhiệt tình, ấm áp của Thầy Phạm Văn Phôi - Trưởng phòng GDĐT huyện Sìn Hồ và cô Phượng chuyên viên phòng GDĐT huyện. Chúng tôi được lắng nghe, chia sẻ những tâm sự của các thầy cô về khó khăn, vất vả, từ những thiếu thốn vật chất đến bao thiếu hụt về tinh thần của các em nhỏ học sinh người dân tộc thiểu số vùng cao... Chúng tôi trò chuyện như những người bạn thân nhau từ lâu lắm, đi xa mới có ngày gặp lại, câu chuyện mãi không dứt…
Ngày thứ hai của đoàn!
Bữa sáng vui vẻ, sôi nổi với những dư âm ngày hôm qua về quãng đường, thời gian, các em nhỏ và cảnh đẹp của núi rừng Tây Bắc.. Sau đó, chúng tôi trả phòng và xuất phát đến điểm đến thứ hai trong lịch trình của đoàn.Tôi liếc nhìn đồng hồ, mới có 7 giờ sáng, trời se lạnh và mát, nắng đẹp, những đám mây phủ kín những đỉnh núi xa xanh. Mây tạt qua trước mặt, chìa tay ra cũng có thể như chạm vào. Tiếng loa phát thanh nghe lúc xa lúc gần xen trong tiếng gà gáy, heo ủn ỉn, thật yên bình. Đoàn ghé qua chợ thị trấn đúng chợ phiên ngày chủ nhật. Những người dân bản địa bầy bán biết bao nhiêu là sản vật miền sơn cước. Cái gì cũng lạ lẫm mới mẻ với tôi. Những cô gái, các cụ bà đều mặc trang phục truyền thống, mua bán trao đổi bằng tiếng dân tộc và thỉnh thoảng giao tiếp tiếng Kinh lơ lớ khiến khách phương xa không khỏi bật cười một cách thú vị.
Xe lại lăn bánh lên đường hướng đến trường Trường Dân Tộc Bán Trú Trung Học Cơ Sở Tủa Sín Chải. Cung đường này nghe nói cũng khá là xa, tính từ thị trấn trung tâm. Lại là những đèo dốc quanh co, hùng vĩ của núi đồi với cảnh sắc mây trời không thể đẹp hơn...Thỉnh anh em trong đoàn bắt gặp khung cảnh đẹp quá, không cưỡng lại được, xin bác tài cho dừng lại một vài phút để check-in. Xe đi tiếp, đi mãi. Rồi đoàn cũng dừng bánh đến chân một con dốc cao và dài. Mọi người đều phấn khởi vì đã đến nơi. Ngôi trường ở trên đó, trên đỉnh một quả đồi đầy nắng. Chúng tôi leo lên và cũng rất nhanh chóng chuyển những món quà vào trong sân trường. Buổi lễ trao quà và học bổng diễn ra với những bài hát được bắt nhịp, những bàn tay vỗ theo hưởng ứng, những ánh mắt ngây thơ, những nụ cười rạng rỡ ... Buổi trao quà kết thúc, chúng tôi lại tỏa ra các dãy nhà bán trú của học sinh để được hiểu hơn những bạn nhỏ người dân tộc thiểu số vùng cao. Cảm xúc lại ùa về trước những thiếu thốn của các bạn nhỏ nơi đây. Qua buổi liên hoan giao lưu với cán bộ giáo viên nhân viên nhà trường, đoàn chúng tôi càng hiểu hơn và cảm thông với những trường học vùng xa xôi này, ai cũng xúc động bùi ngùi. Rồi những cái bắt tay thật chặt, những lời hẹn gặp lại lần sau. Chia tay với những cung bậc cảm xúc đong đầy.
Đến hôm nay ngồi viết lại những dòng này, tôi thầm cảm ơn Chị Thủy, chị Lan - chuyên viên sở GDĐT, những người đã kết nối cho chuyến đi thành công; chị Loan- hiệu trưởng trường THCS Dịch Vọng Hậu các anh các chị giáo viên của hai trường Thăng Long và Dịch Vọng Hậu; bác Khanh và các bác lái xe đã gắn kết đồng hành để chuyến đi thành công tốt đẹp.
Đây là lần thứ ba tôi được đến với vùng cao miền núi nơi này. Lần đi nào cũng để lại rất nhiều ấn tượng, nỗi niềm, vui buồn lẫn lộn. Mong rằng sẽ còn nhiều lần nữa được kết nối, đồng hành và tham gia hành trình sẻ chia yêu thương và trách nhiệm cộng đồng với vùng núi cao hoang sơ nhưng đầy ắp sự đôn hậu của các thầy cô giáo, sự chân thành của những người dân tộc thiểu số.
Xin hẹn gặp lại!