Trang chủ Tin tức - sự kiện

Mùa thu in dấu kỷ niệm

01/09/2025

"Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".- Câu nói ấy của Chủ tịch Hồ Chí Minh dù đã đi qua bao năm tháng, nhưng vẫn mang sức mạnh bất diệt, chứa đựng ý chí kiên cường, lòng nồng nàn yêu nước và khát vọng vươn lên của cả dân tộc Việt Nam. Và hôm nay, lời Bác năm xưa lại vang vọng, hòa vào nhịp đập của hàng triệu trái tim con cháu Lạc Hồng đang hướng về Tổ quốc thân yêu trên Quảng trường Ba Đình lịch sử nhân dịp 80 năm Quốc khánh nước Cộng hoà XHCN Việt Nam.

Trong không khí ấy, tôi vô cùng háo hức, mong chờ sự kiện diễu binh, diễu hành A80 được diễn ra. Có lẽ mùa thu năm nay là một ký ức vô cùng đặc biệt đối với tôi. Ngày hôm ấy- 27/8, tôi rời khỏi nhà từ rất sớm để có mặt ở khu vực Quảng trường Ba Đình, sẵn sàng tham gia xem lễ diễu binh, diễu hành sơ duyệt cấp quốc gia. Phố phường tràn ngập sắc đỏ của lá cờ Tổ quốc, những dải băng rôn nổi bật trong tiết trời mùa thu.

Trước giờ diễu binh, con phố sôi động như một dòng máu chảy về trái tim Thủ đô. Người người nô nức tìm chỗ đứng nhưng vẫn nhường nhịn, san sẻ từng ổ bánh mì, quả trứng, hộp sữa. Tôi thấy những cụ già tóc bạc, ngực áo lấp lánh tấm huân chương và ánh mắt sang lên niềm tự hào, hạnh phúc; thấy bao em nhỏ trong chiếc áo đỏ sao vàng tay vẫy cờ hoa; và thấy những sinh viên trẻ từ mọi miền đổ về Thủ đô với khí thế tuổi trẻ để hưởng trọn hai chữ “hoà bình” vô cùng quý giá. Cả con phố có cả ba thế hệ — quá khứ, hiện tại và tương lai — cùng hội tụ trong nhịp đập thiêng liêng hướng về Quảng trường Ba Đình.

Bỗng từ một góc phố vang lên giọng hát khỏe khoắn của một thanh niên tình nguyện. Anh giơ tay bắt nhịp, và chỉ trong chốc lát, cả phố vang rền bài “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Trăm giọng hát hòa vào nhau, ngân vang như làn sóng đỏ len lỏi qua từng mái nhà, từng hàng cây. “Việt Nam… Hồ Chí Minh!”- câu hát ngân vang, tự hào; cánh tay vẫy nhịp nhàng, tạo nên một không khí thật hào hùng.

Khi nghi lễ chào cờ bắt đầu từ Quảng trường, cả tuyến phố đồng loạt đứng nghiêm trang cất cao bài hát dân tộc “ Tiến quân ca” bằng cả trái tim mình. Tôi nghe rõ tiếng cụ già khàn khàn, tiếng trẻ nhỏ trong veo, tiếng thanh niên mạnh mẽ… tất cả đều mang hồn thiêng dân tộc. Từng hồi trống, từng tiếng kèn từ Quảng trường Ba Đình hùng tráng, vang xa khiến trái tim tôi giây phút đó như dâng trào niềm tự hào da diết. Có lẽ không chỉ có một mình tôi lúc ấy cảm thấy vậy mà cả con phố cũng như trở thành một làn sóng mãnh liệt, thôi thúc lòng yêu nước nồng nàn và niềm hạnh phúc khôn tả trong tiếng hát dạt dào của bài Quốc ca ấy.

Rồi đoàn diễu binh bắt đầu tiến đến trong tiếng reo hò, cổ vũ của mọi người. Dẫn đầu là Khối Nghi trượng rực rỡ và uy nghi. Trên xe mô hình khổng lồ, Quốc huy vàng óng nổi bật giữa nền đỏ, bên cạnh búa liềm của Đảng, phía dưới khắc dòng chữ “1945 – 2025” cùng số 80 vàng rực, đánh dấu chặng đường lịch sử vẻ vang của dân tộc. Cả khối diễu hành trong tiếng nhạc oai hùng, như ngọn lửa tiên phong khơi dậy lòng tự hào và sức mạnh bất diệt của đất nước.

Sau đó là khối Hồng Kỳ. Trước mắt tôi là cả một biển đỏ rực rỡ, từng lá cờ lớn phấp phới như những ngọn lửa thiêng cháy bùng trong ngày thu Hà Nội. Mỗi bước chân đồng loạt, dứt khoát như nhịp trống của lịch sử khắc ghi lời thề son sắt của dân tộc. Không gian bừng sáng bởi sắc đỏ khiến niềm tự hào và ngưỡng mộ tràn ngập trong trái tim tôi hơn bao giờ hết.

Khối Quân kỳ Quyết thắng với lá cờ đỏ tung bay kiêu hãnh, như linh hồn bất diệt của Quân đội, như lời thề của hàng triệu người đã ngã xuống. Nhìn ngọn cờ ấy, tôi nhớ về những năm tháng bom đạn, bao người lính đã hiến trọn tuổi xuân và mạng sống để giữ nền độc lập hôm nay. Tiếp nối là các khối bộ binh, Công an Nhân dân, Cảnh sát biển, Bộ đội Biên phòng, học viện và nhà trường quân đội, với hàng ngũ thẳng tắp, ánh mắt nghiêm nghị, đôi mắt ánh lên niềm tin như dòng chảy tiếp nối, để hôm nay và mai sau đất nước luôn vững mạnh.

Từ xa vọng lại tiếng động cơ dồn dập, khối xe tăng, xe pháo xuất hiện như một bức tường thép khổng lồ. Thân xe màu xanh rừng, nòng pháo vươn dài, từng bước tiến oai phong, hiên ngang trên đại lộ. Mỗi chiếc xe đi qua là lời khẳng định hùng hồn: Tổ quốc Việt Nam luôn vững vàng, sẵn sàng bảo vệ hòa bình và độc lập đến cùng.

Đặc biệt, khối nữ quân nhân khiến tôi phải nhớ mãi. Họ bước đi oai nghiêm, mạnh mẽ như “đoá hoa hồng thép” - vừa cứng rắn, kiêu hãnh, vừa dịu dàng tuyệt đẹp. Hình ảnh ấy khiến tôi liên tưởng đến những người mẹ, người chị năm xưa gánh gạo, gánh đạn, vừa giữ lửa hậu phương vừa sát cánh tiền tuyến, minh chứng cho ý chí quật cường của những người mẹ Việt Nam anh hùng.

Mỗi khối diễu binh đi qua đều nhận được sự hưởng ứng nồng nhiệt từ nhân dân. Cán bộ, chiến sĩ quân đội mang trọng trách cao cả, không chỉ thể hiện tinh thần kỷ luật, sức mạnh quân đội mà còn lan tỏa sự gần gũi, thân thiện, gắn bó máu thịt với nhân dân. Từng hình ảnh, âm thanh, từng bước chân gợi nhắc tôi về quá khứ hào hùng. Tôi thấy trong ánh mắt cụ già là cả một trời ký ức, trong nụ cười em nhỏ là niềm hạnh phúc hôm nay, và trong cái vẫy tay của mọi người là niềm tin vào chiến thắng.

Hòa bình mà chúng ta có được hôm nay không phải món quà ngẫu nhiên mà là thành quả của biết bao thế hệ đã hy sinh máu xương, tuổi trẻ và cả những giấc mơ dang dở trên chiến trường khốc liệt để dành lại độc lập, tự do cho Tổ Quốc. Vì vậy, lòng yêu nước không chỉ nằm trên chiến hào, mà còn trong từng việc làm nhỏ bé: từ học sinh chăm chỉ học tập, người lao động cống hiến hết mình, đến công dân giữ gìn môi trường, bảo vệ văn hóa. Đó là cách tri ân cha ông và giữ gìn độc lập, tự do, hòa bình hôm nay một cách thiết thực nhất.

Chỉ vài ngày sơ duyệt đầu tiên, ta đã thấy Quốc khánh 2/9 không chỉ là mốc son vàng chói lọi mà còn là linh hồn của dân tộc, là minh chứng cho thế giới thấy rằng Việt Nam là đất nước tuyệt vời thế nào! Mỗi mùa thu, trong tiếng Quốc ca và sắc đỏ thiêng liêng, ta cúi đầu biết ơn ông cha, đồng thời ngẩng cao đầu viết tiếp câu chuyện hòa bình phía trước. Như Bác Hồ đã dạy: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do.” - lời hịch ấy luôn là ánh sáng dẫn đường, tiếng gọi của non sông, nhắc nhở mỗi người Việt sống có ý nghĩa, có trách nhiệm với bản thân, với đồng bào, với Tổ Quốc.

Trần Huyền Anh- Lớp 8A3
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 12 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh