Những ngày Tết trôi qua thật nhanh, lòng tôi vẫn còn vấn vương bao kỉ niệm đẹp của ngày Tết năm nay. Trong những ngày Tết ngắn ngủi đó đem lại cho tôi cảm giác thật tuyệt vời làm sao. Thật sự Tết năm nay là một kì nghỉ lễ đáng nhớ nhất với tôi.
Tết năm nay khá đặc biệt vì không có ngày 30 nhưng không vì thế mà mất đi sự háo hức, nồng nhiệt vốn có của người dân Việt Nam. Tối 29 Tết người người, nhà nhà đều kéo nhau đi xem bắn pháo hoa và gia đình tôi cũng vậy. Dù đông đúc, chật chội nhưng trên gương mặt mọi người đều lộ rõ sự vui vẻ và mong đợi. Khi đồng hồ điểm đúng 12 giờ đêm thì trên bầu trời lần lượt xuất hiện từng đợt pháo hoa bắt mắt cùng tiếng gieo hò của mọi người tạo nên một không khi vô cùng náo nhiệt. Mọi người không ai bảo ai mà cùng nói với nhau câu “ Chúc mừng năm mới”. Sau khi những màn pháo hoa khép lại thì mọi người bắt đầu chen chúc nhau để đi về, tuy có phần đông đúc nhưng mọi người ai cũng rất hân hoan trong không khí năm mới. Thật là một đêm khó quên đối với bản thân tôi.
Ngày mùng 1 Tết, tôi cùng gia đình đi chúc tết họ hàng. Đường phố ngày mùng 1 Tết thật vắng vẻ và bình yên lạ thường, không còn những hàng xe nối dài cùng những dòng người tấp nập mà người ta thường gọi đó là món đặc sản của Hà Nội “tắc đường”. Sự vắng vẻ, tĩnh lặng của ngày mùng 1 Tết có lẽ là do một lượng lớn những người ở ngoại tỉnh đã về quê ăn tết cùng gia đình hoặc đi du lịch. Từ những con phố ẩm thực, những khu chợ tấp nập hay những cửa hàng nơi đây đều dường như đã đóng cửa, không còn phảng phất những mùi thơm quyến rũ lòng người của những quán ăn, không còn nhìn thấy cảnh tấp nập, nô nức của những người đi dạo phố hoặc đi mua sắm. Cảnh vật xung quanh trở nên tĩnh lặng chỉ còn nghe được tiếng gió thổi bên tai. Ngày Tết nhà nhà đều được trang hoàng rất bắt mắt bởi những cành đào tươi thắm hay những cây quất nhỏ xinh nhưng đầy sức sống. Ngay cả những nơi danh lam thắng cảnh của Hà Nội như Hồ Gươm, Lăng Bác… cũng đã trở nên vắng vẻ hơn. Mùng 1 Tết trôi qua thật nhanh với một không khí tưng bừng, những lời chúc bình an và sự vui sướng, hân hoan của những đứa trẻ khi được nhận phong bao lì xì đầu năm mới
Ngày mùng 2, mùng 3 thì những nẻo đường đã dần xuất hiện nhiều người qua lại. Trong hai ngày này người người thường đến với những nơi linh thiêng như đền, chùa hay đình làng để cầu nguyện cho một năm mới bình an, phát tài phát lộc và gặp nhiều may mắn. Và gia đình tôi cũng vậy, khi tôi đến đình làng tôi đã nhìn thấy ngay bên trong có một cây hoa anh đào to đẹp cũng những bông hoa đang đua nhau khoe sắc. Bước vào nhà thờ tôi đã thấy trên bàn đã được lấp đầy bởi những đĩa hoa quả cùng những hộp bánh xung quanh, còn có những tờ tiền với mệnh giá khác nhau xuất biện trên đĩa hoa quả. Điều đặc biệt là khi ra về thì ai cũng có một túi muối và bật lửa đem về để được nhiều may mắn.
Ngày mùng 4, mùng 5 thì mọi người từ dưới quê cũng dần dần di chuyển lên thành phố để chuẩn bị bắt đầu lại công việc của mình. Trong những ngày này đường phố đã dần trở lại với vẻ đông đúc. Những nơi danh lam thắng cảnh hay di tích lịch sử đều đã trở nên đông hơn. Hai ngày cuối của kì nghỉ lễ mọi người thường dùng những ngày này để chụp được những bộ ảnh ảnh đẹp. Du xuân cũng đã trở thành một nét đẹp trong văn hóa của người Việt Nam đã làm cho cuộc sống tinh thần của con người trở nên sinh động hơn.

Nhưng không có gì là mãi mãi, không có cuộc chơi nào là không có hồi kết. Những ngày Tết vui vẻ đó cuối cùng cũng phải kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người vì ai ai cũng đều phải trở lại trường học cũng như công việc của bản thân. Mặc dù kì nghỉ lễ này không dài nhưng tôi tin chắc rằng đây sẽ là kì nghỉ Tết vô cùng đáng nhớ đối với bản thân nói riêng và mọi người nói chung.