Tôi trở về quê chiều xuân hoa nắng
Mái tranh quê lấm tấm đốm rêu vàng,
Khói lam chiều lơ lửng bay trong gió,
Nặng lòng thương mến, miền quê Quan họ!
Làn điệu dân ca, say đắm lòng người
Người đến, người đi đều thương đều nhớ.
Dân ca: “Người ơi! Người ở đừng về…”
