Trang chủ Tin tức - sự kiện

Tháng Năm, trở về bên Người- Nguyện mãi khắc ghi!

22/05/2025

Nghìn thu dân tộc nhớ ơn Người
Vất vả bôn ba khắp mọi nơi
Tìm kiếm tự do cho Tổ quốc
Như một vầng dương luôn sáng ngời…”

( Trích trong bài hát “ Tháng năm nhớ Bác” của nhạc sĩ Trọng Tấn)

Sáng sớm tinh mơ, trong làn gió mát lành của tiết trời tháng Năm, lòng em nao nao đến lạ! Có lẽ ngày hôm nay là một ngày đặc biệt- ngày mà cả dân tộc hướng về Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh - Ngày sinh nhật Bác Hồ. Tập thể lớp 7A3 chúng em thật may mắn khi được vào lăng viếng Bác trong ngày sinh nhật lần thứ 135 của Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu!

Sau khoảng ba mươi phút di chuyển, chúng em đặt chân đến Quảng trường Ba Đình, nơi đã ghi dấu bao trang sử hào hùng của dân tộc. Trong lòng em không khỏi cảm thấy xúc động, nghẹn ngào. Chúng em xếp hàng ngay ngắn giữa dòng người dài từ khắp mọi miền đất nước đổ về Lăng viếng Bác. Mỗi bước chân giờ đây đều trở nên nhẹ nhàng, chậm rãi, đều thấm đượm lòng kính yêu với Người. Khi nhìn thấy hàng dài người xếp hàng trong trật tự, yên lặng bước đi trong sự thành kính, em đã không khỏi cảm thấy tự hào, xúc động bởi tình cảm mà nhân dân, đồng bào luôn dành cho Người dù ở bất kỳ thế hệ nào: Từ người già đến trẻ nhỏ!

Trước mắt em là Lăng Bác – uy nghiêm, trầm mặc như một ngọn núi vững chãi ôm lấy hồn thiêng sông núi đất nước Việt Nam. Khi vào đến bên trong Lăng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Người. Không gian yên lặng hẳn. Bác nằm đó, yên bình và thanh thản, ánh đèn vàng dịu nhẹ tỏa xuống gương mặt hiền từ của Bác khiến tim em như nghẹn lại. Trái tim em đập mạnh, mắt nhòe đi vì xúc động. Bao nhiêu hình ảnh về Bác chợt ùa về: dáng Người ngồi bên ngọn đèn dầu viết Tuyên ngôn Độc lập, đôi dép cao su giản dị giữa rừng núi chiến khu, chiếc áo nâu bạc màu theo năm tháng… Cả một đời Bác sống vì dân, vì nước, không màng đến bản thân khiến bất cứ ai cũng phải nghẹn ngào. Bác nằm yên giấc ngàn thu- Một cảm giác thiêng liêng, xúc động dâng trào – Bác gần gũi và vĩ đại quá, vẫn như ngày hôm nào và chưa từng rời xa nhân dân! Em bỗng nhớ lại những trang sách, những lời thơ giản dị mà sâu sắc của Bác, nhớ đến bao đêm trường kháng chiến Người thức trắng, lo cho từng bữa cơm, manh áo của đồng bào.

Chúng em lặng lẽ nghiêng mình cúi chào, như muốn dâng lên tất cả tấm lòng thành kính. Trong khoảnh khắc ấy, em bỗng thấy mình thật nhỏ bé trước sự vĩ đại của Bác – một con người sống giản dị, thanh cao và để lại cho đất nước một nền độc lập, tự do vinh quang đời đời nhớ mãi…

Khi bước ra khỏi Lăng, ánh nắng đã rạng rỡ hơn, gió nhẹ khẽ lùa qua những hàng cờ đỏ thắm bay phấp phới. Cả lớp đứng lại bên nhau, chụp những bức ảnh kỷ niệm và ngắm nhìn không khí của nhân dân khi đến thăm Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bất ngờ hơn nữa, ngày hôm ấy đã có những du khách nước ngoài cũng dành thời gian đến thăm Lăng Bác. Tất cả mọi người đều thể hiện lòng thành kính, tưởng nhớ và gửi tình yêu tha thiết đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam.

Sau đó, chúng em được đến thăm khu nhà sàn mộc mạc – nơi Bác từng sống và làm việc trong những năm tháng cuối cuộc đời. Giữa lòng Thủ đô hiện đại, căn nhà sàn nhỏ bé nép mình bên hàng cây xanh vẫn giữ nguyên dáng vẻ bình dị, thân thương của Người Cha già ấy. Nhìn từng vật dụng đơn sơ như chiếc bàn, chiếc ghế, tủ sách, đôi dép cao su cũ, những chiếc xe Bác từng sử dụng... em không khỏi cảm thấy xót xa, xúc động. Vì sao một vị lãnh tụ của cả một dân tộc lại gần gũi, thân thương với ta đến vậy? Vừa đi vừa ngắm nhìn những kỷ vật của Bác, em càng cảm nhận rõ hơn sự thanh bạch, giản dị trong lối sống và tấm lòng vì dân của Người.

Chúng em tiếp tục đi dọc theo lối nhỏ, men theo con đường rợp bóng cây xanh mát để tới ao cá Bác Hồ. Nơi ấy, đàn cá bơi lội tung tăng trong làn nước trong veo như vẫn đang chờ mong Người trở về với chúng mỗi sớm mai thức giấc. Có bạn đứng lặng nhìn, có bạn khẽ thả một chiếc lá xuống mặt nước, chơi đùa cùng lũ cá bé nhỏ. Em cũng đứng đó thật lâu, hít hà mùi hương nhẹ của hoa dâm bụt, cảm nhận gió mát từ khu vườn thổi qua. Mỗi góc nhỏ nơi đây đều in bóng dáng của Bác – giản dị mà gần gũi, thầm lặng mà bao la.

Sau chuyến đi ấy, em mới nhận ra rằng. Bác không bao giờ rời xa dân tộc, mà Bác vẫn luôn đi theo từng bước tiến, sự phát triển của đất nước. Người vẫn đồng hành cùng với ta trong từng chặng đường, như thể Người vẫn luôn sống mãi trong lòng nhân dân Việt Nam..

Chuyến đi hôm nay là một dấu ấn không thể phai mờ trong trái tim em – không chỉ là một buổi tham quan, mà là hành trình trở về với cội nguồn, với lý tưởng, với niềm tự hào sâu thẳm mang tên Hồ Chí Minh. Người đã đi xa, nhưng ánh sáng tư tưởng và tình yêu thương bao la của Người vẫn còn đó như mặt trời đỏ thắm giữa lòng dân tộc, chiếu soi con đường em bước đi trong suốt cuộc đời. Vì thế, em cùng thầm hứa với lòng mình rằng sẽ luôn sống xứng đáng với những hy sinh của Bác, em sẽ học thật giỏi, sống thật tử tế, yêu quê hương, đất nước và gìn giữ những thành quả và giá trị tốt đẹp mà Người để lại.

 

 

 

Trần Thị Huyền Anh- Lớp 7A3
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 5/5 trong 6 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh