Trang chủ Tin tức - sự kiện

“Thấy mùa xuân” – Cuốn tiểu thuyết nằm lòng của tôi

02/04/2025

Mùa xuân là mùa của sự sống, là khoảnh khắc mang đến hạnh phúc, vẻ đẹp của cuộc sống và mọi luồng sinh khí. Khi vô tình nhắc đến mùa xuân, suy nghĩ của ta đã tràn ngập trong sắc hoa và sự đâm chồi, cuốn theo những cơn gió mát mang hương vị ấm áp làm mê hoặc tâm hồn. Nhưng có một người, vì lỡ hẹn ước với xuân mà mãi đắm chìm trong hồi ức của tuổi trẻ. Những cảm xúc đôi lứa chân thành đan xen với sợi dây thiêng liêng bất tử của tình thương gia đình đã được tác giả Tung Hổ Khứu Hoa lồng ghép một cách đặc sắc trong tác phẩm Thấy mùa xuân, cuốn tiểu thuyết nằm lòng của tôi.

Mỗi khi nghĩ tới “Thấy mùa xuân”, lòng tôi như chùng xuống bởi những tiếc nuối về thủa thiếu thời, về những cảm xúc rung động đầu đời đẹp đẽ nhưng chẳng có hồi kết của Giang Độ- cô gái nhút nhát nhưng mang tâm hồn sâu sắc. Cô là kết quả của sự lỡ dở tang thương trong cuộc hôn nhân tan vỡ, bị ruồng bỏ, từ bé đã không biết mặt mẹ nhưng ẩn sâu trong tâm hồn Giang Độ luôn đong đầy tình cảm ấm áp khi nghĩ về bà. Và rồi, ông trời đã rủ lòng thương mà ban cho cô ánh sáng êm đềm nhất, đó chính là ông bà ngoại, người đã cưu mang và che chở cô, là chỗ dựa và mái ấm bình yên nhất mỗi khi cô trở về. Cả một đời ông bà dành hết tình yêu thương cho Giang Độ, chăm sóc và bảo vệ cả thể xác lẫn tâm hồn cô. Chịu kiếp gối đất nằm sương, chăm nom và vun đắp tâm hồn trong trắng của đứa cháu gái đáng thương, vất vả mấy nhưng cũng chẳng bằng tình thương ông bà dành cho cô. Tuy số phận đã nghiệt ngã đem đến điều thiệt thòi to lớn với cô khi thiếu vắng tình yêu từ bố mẹ, nhưng ông trời không lấy đi của ai tất cả, rằng cuộc sống không chỉ có gam màu bạc tăm tối mà còn đó những mảng màu êm dịu của sự bình yên từ tình thương của ông bà, bến đỗ bình yên của cô.

Trong ngày nắng hạ oi ả luôn in dấu những vệt vàng trên từng tàng cây kẽ lá, luôn tinh nghịch nhảy nhót rong chơi trên những con đường và vô tình vương lại trong tâm trí Giang Độ. Buổi hè định mệnh ấy, trái tim của người thiếu nữ đã nhú lên những chồi non mơn mởn về cảm xúc rung động, xao xuyến đầu đời khi uống nhầm một ánh mắt từ Ngụy Thanh Việt – ánh sao thầm kín trong tim cô. Bóng hình ngày hè năm ấy đã in đậm trong ký ức của Giang Độ, Ngụy Thanh Việt, anh không chỉ là tâm tình e ấp chôn giấu mà còn là sự chờ đợi đằng đẵng của một mình cô. Hai người dần có trong nhau những cảm xúc nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, chắt chiu qua những hành động đầy quan tâm và tôn trọng. Nhưng rồi giông bão ập đến, đẩy hai đứa trẻ đáng thương ra xa, Giang Độ chuyển trường còn Ngụy Thanh Việt phải xuất ngoại sang Mỹ. Anh đi để lại bức thư tay về tình cảm của một tuổi trẻ trong trẻo, về người con gái duy nhất trong đời mà trái tim anh đáp lại, lặng lẽ kẹp trong cuốn sách mà cô thích nhất nhưng mãi mãi chẳng thể mở ra. Có lẽ hình ảnh cuối cùng họ lưu giữ về nhau là đêm mưa hôm ấy anh đến nói lời tạm biệt trước khi Giang Độ chuyển trường. Một đêm mưa xối xả, xối đi một mối tình mới chớm, để rồi đọng lại là tiếc nuối, nhớ nhung một đời.

“Ngày 26 tháng 7 năm 2007

Ngụy Thanh Việt rời quê hương lên máy bay đi Mỹ, trong khi Giang Độ đi về phía bắc, tìm cách chữa bệnh ở Bắc Kinh. Đi ngược chiều nhau, dần xa cách đến vô hạn”

Cứ ngỡ 5 năm gặp lại, nhưng hóa ra lại cả một đời...

Bằng ngòi bút tràn đầy sự nhân văn của mình, Tung Hổ Khứu Hoa đã mang đến vẻ đẹp của hơi ấm tình thương, thể hiện tình cảm gia đình luôn là xúc cảm mãnh liệt nhất trong thâm tâm con người. Bênh cạnh đó là sự day dứt và nuối tiếc cho câu chuyện tình đầy dang dở. Qua đó, tôi tin rằng tình yêu nếu được nảy nở trong tâm hồn và trái tim chân thành, mang theo đó là cảm xúc sâu sắc, nâng niu qua thời gian và đủ mãnh liệt để vượt qua sóng gió khắc nghiệt về khoảng cách, tâm tưởng thì đều đẹp, có ý nghĩa sâu sắc và đáng trân trọng.

Còn bạn, cuốn sách gối đầu giường bạn luôn say mê mỗi khi đọc là gì?

Nguyễn Hiền Linh Chi – Lớp 8C
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 163 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh