Cuốn sách “Tuổi thơ dữ dội” gợi lên trong mỗi người đọc những hồi ức ngày nào, đưa tôi lội ngược dòng thời gian trở lại thành phố Huế xinh đẹp vào thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
Tác giả của cuốn sách “Tuổi thơ dữ dội” là nhà văn, nhà thơ Phùng Quán. Ông sinh năm 1932 tại tỉnh Thừa Thiên – Huế và mất năm 1995 tại Hà Nội. Đối tượng mà ông viết về thường là những người con người bình dị nhưng đã sống một một cuộc đời phi thường, sẵn sàng vì Tổ quốc mà cống hiến đến hơi thở cuối cùng. Các tác phẩm tiêu biểu của ông bao gồm: “Vượt Côn Đảo”, “Tiếng hát trên địa ngục Côn Đảo”, “Trăng Hoàng Cung” , và cuốn sách “Tuổi thơ dữ dội” là một phần trong số những bản hùng ca tráng lệ, hùng vĩ đó.
Năm 1988, cuốn tiểu thuyết “Tuổi thơ dữ dội” của tác giả Phùng Quán được xuất bản và nhận Giải thưởng Văn học Thiếu nhi của Hội Nhà văn Việt Nam. Đến nay “Tuổi thơ dữ dội” được tái bản nhiều lần với thiết kế trang bìa khác nhau, đem đến cho người đọc những cảm giác mới mẻ và đầy hứng thú. Một cuốn sách dày gần 800 trang là những trải nghiệm chân thật nhất từ trước đến nay, những điều viết về một Việt Nam anh hùng khốn khổ từ trẻ nhỏ đến người già, là một khía cạnh khác của bước đường giành độc lập trong chiến tranh.

Còn rất nhiều câu chuyện của những nhân vật khác đã được nhà văn Phùng Quán khéo léo thêm vào để làm nổi bật lên một tập thể thiếu niên tuy chưa dày dặn kinh nghiệm nhưng có sự gan dạ, thông minh, thêm vào đó là lý trí sắc bén chống lại những lời hứa hẹn mật đường và cả chịu đựng của lũ thực dân cướp nước. Các cậu bé ấy tuy còn nhỏ những đã sẵn sàng hi sinh bản thân để bảo vệ Tổ quốc chứ nhất quyết không chịu bán rẻ đất nước để đi theo sự cám dỗ của những thứ vật chất xa xỉ của chúng. Tác giả Phùng Quán đã rất thành công trong việc khắc hoạ nên một bức tranh thật ý nghĩa sâu sắc, một thế hệ thiếu niên dũng cảm, bất khuất, sự hi sinh, và trên tất cả nói lên tình yêu đất nước, lòng yêu Tổ quốc.
Có thể nói, cuốn sách “Tuổi thơ dữ dội” là một trong những tác phẩm hay và cảm động nhất tôi từng đọc. Tôi vẫn vô cùng xúc động trước những người chiến binh nhỏ bé kiên cường, đã dành trọn tuổi thiếu niên tươi đẹp của mình để chiến đấu cho đất nước. Và “Tuổi thơ dữ dội” đã khiến tôi khóc. Khi đọc đến trang cuối cùng, tôi đã khóc rất nhiều. Chắc hẳn những người đọc khác cũng có chung cảm xúc giống như tôi vậy. Vì cuốn sách quá ý nghĩa và để lại nhiều bài học cho các thế hệ sau này và được mọi người ưa chuộng nhất.
Kết thúc câu chuyện, có những người hi sinh, có những người còn sống và tiếp tục chiến đấu. Nhưng cho dù còn hay mất, sự cống hiến to lớn của những con người bé nhỏ đấy sẽ được người đời mãi mãi khắc ghi công ơn trong tâm hồn và trân trọng nhất. Xin cảm ơn nhà văn Phùng Quán đã viết nên một tuyệt phẩm mà mang lại nhiều giá trị bài học quý giá cho các thế hệ sau này! Tuy ông đã không còn, nhưng những tác phẩm, những giá trị văn học mà ông để lại sẽ còn mãi. Và cuốn sách “Tuổi thơ dữ dội” sẽ phát triển mạnh mẽ để vinh danh người đã đóng góp một phần về nền văn hoá văn minh của Việt Nam.