Trang chủ Tin tức - sự kiện

Yêu nước không chỉ là lời nói

28/04/2025
Nếu trước đây có ai hỏi em "yêu nước là gì", chắc chắn em sẽ bối rối, chưa thể hình dung rõ ràng. Em chỉ nghĩ đơn giản: yêu nước là yêu ông bà, bố mẹ, thầy cô, yêu quê hương, trường lớp… Nhưng sau khi được sống trong những giây phút tuyệt vời của ngày Tết Độc lập;  theo dõi lễ diễu binh, diễu hành cấp quốc gia kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025) tại TP. Hồ Chí Minh, em đã hiểu sâu sắc hơn: yêu nước là trân trọng và tự hào về dân tộc mình; là giữ gìn, bảo vệ những giá trị thiêng liêng mà cha ông đã hy sinh xương máu để gây dựng; là sống có trách nhiệm, học tập và cống hiến hết mình cho hiện tại và tương lai. Yêu nước không phải là trào lưu, mà là dòng máu đỏ luôn chảy trong huyết quản mỗi người Việt Nam!
Tinh thần yêu nước ấy đã được thể hiện bằng nhiều cách khác nhau.
     Một bạn trẻ đã lựa chọn đạp xe từ Hà Nội vào TP. Hồ Chí Minh bằng chiếc xe đạp Thống Nhất – thương hiệu gắn liền với ký ức lịch sử. Chuyến xuyên Việt ấy không chỉ là hành trình thử thách bản thân mà còn là một cách “về nguồn” rất trẻ trung: kiên cường, giản dị, đầy lòng biết ơn và không ngại khó khăn.
      Cụ ông Trần Văn Thanh từ thành phố Vinh, Nghệ An cũng tự lái xe máy vào TP. Hồ Chí Minh để hòa mình vào sự kiện trọng đại. Người cựu chiến binh ấy chọn phương tiện giản đơn này để được tự do khám phá từng tấc đất quê hương. Một con “ngựa sắt”, một trái tim thép, một lòng nhiệt huyết tuổi 20 và tình yêu nước vô bờ bến đã dẫn đường cho cụ - không cần bản đồ, không cần ai chỉ lối, bởi chính cụ và đồng đội năm xưa đã góp phần vẽ nên bản đồ Việt Nam.
    Rồi hàng nghìn thanh niên, học sinh, sinh viên cũng góp sức mình. Bất chấp nắng nóng gay gắt, họ tham gia tình nguyện làm sạch môi trường, "nhuộm đỏ" các con phố, tuyến đường bằng cờ Tổ quốc, cờ Đảng để chào mừng ngày hội non sông. Họ chờ đợi hàng giờ, cổ vũ vang dội khi đoàn diễu binh, diễu hành "đi giữa vòng tay nhân dân"... Không có cơ hội được vào thành phố Hồ Chí Minh, em đã gợi ý mẹ đưa đi tham quan các di tích lịch sử tại Hà Nội, cùng lưu giữ những khoảnh khắc đẹp, tự hào bên Lăng Bác và trên những con đường mang tên “Điện Biên Phủ”, “Độc Lập”...
   Còn rất nhiều những hành động thầm lặng khác có thể khác nhau nơi việc làm, nhưng tất cả đều chất chứa lòng yêu nước, niềm tự hào là người con máu đỏ da vàng. 50 năm – một chặng đường đủ dài để Việt Nam ngẩng cao đầu với thế giới, khẳng định vị thế sánh vai cùng các cường quốc năm châu. Không phải ngẫu nhiên mà Bác Hồ từng dặn Đại tướng Võ Nguyên Giáp: "10 năm diễu binh một lần – để người trẻ nhớ Tổ quốc mình mạnh mẽ ra sao. 40 năm duyệt binh một lần – để nhắc cả dân tộc rằng độc lập không tự nhiên mà có". Diễu binh không phải để phô trương, mà để tuyên bố với thế giới: dân tộc này sẵn sàng đứng dậy, chiến đấu, và không thế lực nào được phép coi thường. Diễu binh cũng không chỉ để ngắm nhìn, mà để nhắc nhở: muốn hòa bình, phải gìn giữ khí phách; muốn độc lập, phải luôn cảnh giác”.
    Là thế hệ trẻ may mắn được sinh ra và lớn lên trong hòa bình, em thấm thía hơn ai hết rằng: giành được tự do đã khó, giữ gìn hòa bình và phát triển đất nước còn khó hơn. Các chiến sĩ năm xưa đã gửi lại tuổi 20 dưới lòng đất, cầm súng để chúng ta được cầm bút, chấp nhận bóng tối để chúng ta được thấy ánh bình minh. Vậy thì, chúng ta - những người trẻ hôm nay - phải làm gì để xứng đáng với sự hy sinh ấy? Hãy học tập, rèn luyện, dùng tri thức và nhiệt huyết của mình để bảo vệ, phát triển đất nước. Để dù mai này có đi xa đến đâu, vẫn luôn ngẩng cao đầu tự hào: “Tôi là người Việt Nam!”
 
Phạm Ngô Khánh Diệp – Lớp 7A4
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 62 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh