Trang chủ Tin tức - sự kiện Bài viết của GV-HS

Bản nhạc khai trường trong tim tôi

05/09/2025

Bản nhạc khai trường trong tim tôi

Ngạn ngữ Nga có viết về thời gian:

Ngày đi, tháng chạy, năm bay
Thời gian nước chảy, chẳng quay được về.

Thấm thoắt đã hai năm trôi qua, kể từ ngày tôi còn là một cô bé bỡ ngỡ, e dè khi lần đầu bước vào ngôi trường THCS Thăng Long. Giờ đây, tôi đã là học sinh lớp 8 – có vẻ “chín chắn” hơn, trưởng thành hơn, và cũng mang trong tim bao khát vọng, ước mơ. Ngày 5/9/2025, buổi lễ khai giảng long trọng mở ra một hành trình, để lại trong tôi những cảm xúc vừa quen thuộc, vừa tươi mới, khó có thể diễn tả thành lời.

Lễ khai giảng năm nay càng thêm ý nghĩa bởi lớp tôi được chọn biểu diễn tiết mục mở màn, chào mừng năm học 2025-2026 với những dư âm còn đọng lại của Lễ kỉ niệm 80 năm ngày Quốc khánh 2/9. Ngay từ sáng sớm, cả lớp đã có mặt, tất bật chuẩn bị đạo cụ, trang phục, trang điểm. Khi còn đứng sau cánh gà, tôi cảm giác như thời gian trôi chậm lại. Trái tim tôi đập rộn ràng, từng nhịp như muốn thoát khỏi lồng ngực. Sân trường rợp nắng vàng, hàng ghế ngay ngắn của các em lớp 6 gợi cho tôi nhớ lại chính mình của hai năm về trước – cũng từng ngồi ngây thơ, say mê dõi theo các anh chị biểu diễn.

Phần văn nghệ của chúng tôi có hai bài chính: Rực rỡ Việt Nam” và “Việt Nam tôi. Trong đó, tôi và ba bạn khác sẽ hát tốp ca ở bài số hai. Ngay sau lời chào và giới thiệu của MC, tiếng nhạc bài thứ nhất vang lên. Sau cánh gà, tôi chăm chú quan sát và lắng nghe giai điệu của bài hát. Đến lúc bài thứ nhất gần kết thúc, tôi hít thật sâu, tay phải cầm mic và di chuyển lên vị trí sân khấu. Khoảnh khắc bài thứ nhất kết thúc, tôi cất giọng mở đầu. Khi ấy, chỉ có mình tôi hát trên sân khấu, giữa bao ánh nhìn. Trong giây phút ấy, tôi bỗng thấy mình thật nhỏ bé trước biển ánh mắt đang chờ đợi. Dù tiếng nhạc rộn rã, tôi vẫn nghe rõ tiếng tim mình gõ từng hồi. Ban đầu, tôi lúng túng, chưa biết nên mỉm cười thế nào cho tự nhiên. Nhưng rồi, hình ảnh những gương mặt trong sáng của các em lớp 6 đã tiếp thêm cho tôi niềm tin. Tôi mỉm cười, và nụ cười ấy như mở ra một nguồn năng lượng mới. Tôi cất giọng hát, để mặc cho cảm xúc dẫn lối, và từ từ hòa mình vào giai điệu.

Tiết mục kết thúc, tôi rời sân khấu trong niềm vui xen lẫn một chút nuối tiếc. Dẫu giọng hát chưa trọn vẹn, dẫu còn những thiếu sót, nhưng tôi đã vượt qua chính mình, can đảm đứng trước mọi người và hát hết mình. Đó là một bước trưởng thành – nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa đối với tôi.

Buổi tựu trường đã khép lại, nhưng dư âm vẫn ngân vang trong lòng tôi như một bản nhạc dịu dàng. Với tôi, ngày khai giảng ấy không chỉ là cột mốc khởi đầu một năm học mới, mà còn là kỉ niệm đáng nhớ, lưu giữ mãi trong hành trang tuổi học trò – nơi những ước mơ, khát vọng đang từng ngày lớn lên cùng tôi.

Nguyễn Phạm Thái Hà – 8D

Nguyễn Phạm Thái Hà – 8D
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 4/5 trong 29 đánh giá
Chia sẻ:

Văn bản mới

Thư viện ảnh