Nhân dịp kỷ niệm 81 năm Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam 22/12/1944 – 12/12/2025, trong tôi trào dâng cảm xúc tự hào về những người lính quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh! Đặc biệt cảm xúc về bộ phim chiến tranh “Mưa đỏ” lại một lần nữa thổn thức trái tim tôi, đưa tôi trở về những năm tháng chiến tranh khốc liệt, nơi biết bao người lính đã ngã xuống để đổi lấy hòa bình cho dân tộc hôm nay!
“ Đò lên Thạch Hãn ơi… chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên bờ, mãi mãi ngàn năm”
Những câu thơ ấy như hòa vào mạch cảm xúc của
Mưa đỏ, khiến tôi lặng người trước sự hy sinh lớn lao của thế hệ cha anh.
Mưa đỏ dẫn tôi trở về những năm tháng chiến tranh khốc liệt, nơi từng giọt mưa rơi xuống như hòa lẫn máu và nước mắt của những người lính đã hy sinh vì Tổ quốc.
Những thước phim chân thực về bom đạn, chiến trường đổ nát và sự tàn khốc của chiến tranh khiến tôi không khỏi xót xa. Giữa mưa bom bão đạn ấy, hình ảnh người lính hiện lên thật giản dị mà cao cả. Các anh ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ, mang theo những ước mơ còn dang dở, sẵn sàng hiến dâng tuổi xuân và cả tính mạng của mình để đổi lấy độc lập, tự do cho dân tộc. Mỗi khuôn hình trong phim như một lời nhắc nhở âm thầm nhưng đau đáu về cái giá vô cùng đắt của hòa bình hôm nay.
Điều khiến tôi xúc động sâu sắc nhất chính là tinh thần dũng cảm và tình đồng đội thiêng liêng của các chiến sĩ. Trong hoàn cảnh gian khổ đến cùng cực, khi lương thực cạn kiệt, các anh vẫn nhường nhau từng chút lương thực sót lại, sẵn sàng chịu đói để đồng đội có thêm sức chiến đấu. Khi chứng kiến người bạn chiến đấu của mình ngã xuống, những tiếng gào thét đau đớn vang lên giữa chiến trường không chỉ là nỗi mất mát mà còn là lời thề tiếp tục chiến đấu đến cùng. Đặc biệt ám ảnh là hình ảnh người lính dù sắp bị thiêu cháy, vẫn cố gắng động viên đồng đội, khẳng định rằng
“chúng ta nhất định sẽ chiến thắng”. Chính tinh thần kiên cường, bất khuất ấy đã giúp các anh đứng vững nơi lằn ranh sinh tử, biến tình đồng chí, đồng đội thành sức mạnh tinh thần to lớn.
Xem
Mưa đỏ, ai đó trong chúng ta cũng như tôi hiểu rằng hòa bình hôm nay không phải là điều hiển nhiên. Cuộc sống yên vui, mái trường thân yêu và những buổi đến lớp bình dị của chúng ta được đánh đổi bằng mồ hôi, xương máu của biết bao thế hệ cha anh. Những giọt “mưa đỏ” trong phim không chỉ là hình ảnh của chiến tranh mà còn là biểu tượng cho sự hy sinh thầm lặng, cao cả của những người lính đã hiến dâng cả cuộc đời mình cho Tổ quốc.
Là một học sinh được sống trong hòa bình, tôi cảm thấy vừa biết ơn, vừa tự nhắc nhở mình phải sống có trách nhiệm hơn, cần học tập nghiêm túc, đặc biệt là chăm chỉ học môn Lịch sử, tìm hiểu về các cuộc kháng chiến của dân tộc; trân trọng những di tích lịch sử, những trang sách ghi lại sự hy sinh của cha ông; sống kỷ luật, có ước mơ, lý tưởng và ý thức xây dựng đất nước. Đó chính là cách thiết thực nhất để thế hệ học sinh hôm nay tiếp nối và gìn giữ những giá trị mà các anh đã đánh đổi bằng cả máu xương.

Nhân dịp kỷ niệm Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam 22/12, xem lại
Mưa đỏ với tôi đó cũng là một cách để tri ân các anh hừng liệt sĩ, cách để bày tỏ tình yêu, sự ngưỡng mộ và cảm phục những người lính. Bộ phim không chỉ giúp tôi hiểu thêm về lịch sử dân tộc mà còn gieo vào lòng tôi cũng như thế hệ trẻ tinh thần yêu nước, niềm tự hào và ý thức sâu sắc về giá trị của hòa bình. Tôi tin rằng, những bài học từ
Mưa đỏ sẽ theo tôi trên mỗi chặng đường trưởng thành, nhắc tôi luôn sống tốt hơn, có ích hơn và cống hiến cho Tổ quốc dấu yêu!